ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 40

bím bom làm còi ôtô, lại có đứa chạy lên trước, ngoái cổ lại nhìn chúng tôi
mắt thao láo kinh ngạc.

Chúng tôi tới bãi rộng giữa làng. Ở đây, có hai cây bạch dương lớn,

xung quanh đặt những thân cây đẽo thô sơ làm ghế ngồi. Đối diện là tiệm
cà phê có treo tấm biển lớn lợt màu: Tiệm cà phê và Hàng thịt Khiêm Tốn.

- Tại sao sếp cười? Zorba hỏi.

Nhưng tôi không kịp trả lời. Từ cửa tiệm cà phê và hàng thịt, năm sáu

gã hộ pháp vận quần xanh sẫm, thắt lưng đỏ, chạy ra kêu lớn: “Chào các
bạn! Vào đây làm một ly rum vừa trong thùng ra, còn nóng sốt”.

Zorba chép lưỡi nói:

- Thế nào, sếp? Lão quay lại nháy tôi. Ta làm một ly chăng?

Chúng tôi uống mỗi người một ly, nóng ran cả ruột. Chủ tiệm cà phê

kiêm hàng thịt, một ông già lanh lợi mạnh mẽ, còn giữ được thân hình tráng
kiện, mang ghế ra cho chúng tôi.

Tôi hỏi chúng tôi có thể trọ ở đâu.

- Đến quán Mađam Hortense ấy, có người lớn tiếng mách.

- Một phụ nữ Pháp ở đây ư? Tôi ngạc nhiên thốt lên.

- Có quỷ mới biết mụ ta từ đâu tới, mụ đã ở khắp vùng này. Mụ đã xoay

sở tránh được mọi gian truân trên đời và giờ mụ bám lấy cái bến cuối cùng
này, mở một quán trọ làm ăn.

- Bà ấy bán cả kẹo nữa, một đứa bé xen vào.

- Tô son trát phấn lòe loẹt, một đứa khác nói. Quấn ruy băng quanh

cổ… Lại có cả một con vẹt nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.