ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 66

Đúng lúc đó, cánh cửa mây của khoang rào bị con lợn húc thật mạnh,

bật tung và nó xổng ra vườn, rống ầm ĩ.

- Tội nghiệp con vật, nó đau, Zorba chép miệng thương hại.

- Cố nhiên là nó đau! ông già đảo Crete cười nói. Giả dụ họ làm chú thế,

chú có đau không?

Zorba ngọ nguậy trên ghế.

- Phỉ phui cái lưỡi bác, ông già điếc lòi tổng nhĩ!

Zorba khiếp hãi lầm bầm.

Con lợn chạy quanh trước mặt chúng tôi, mắt nhìn trừng trừng giận dữ.

- Lão chắc nó biết chúng ta đang ăn dái nó! Già Anagnosti nói, bốc lên

vì mấy ly rượu vừa uống cạn.

Còn chúng tôi, tựa lũ ăn thịt người, chúng tôi bình tĩnh và thỏa mãn tiếp

tục ăn món cao lương mỹ vị và uống rượu vang đỏ, đồng thời phóng mắt
qua những cành ô-liu bạc trắng nhìn ra biển đã nhuộm hồng trong ánh
dương tà.

*

Sẩm tối, chúng tôi rời nhà ông già. Zorba, lúc này cũng cao hứng, muốn

nói chuyện cho đã.

- Hôm kia, mình nói chuyện gì, sếp hả? Sếp bảo sếp muốn mở mắt cho

mọi người. Được thôi, sếp cứ thử đi mà mở mắt cho bác già Anagnosti
xem! Sếp đã thấy bà vợ lão phải cung kính trước mặt lão như thế nào, chờ
lệnh lão như con chó xin ăn đó. Cứ thử đi dạy họ rằng phụ nữ có các quyền
bình đẳng với nam giới; rằng xẻo miếng thịt một con lợn mà ăn, trong khi
nó đang còn sống rên xiết trước mặt mình, là tàn ác, rằng tạ ơn Thượng đế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.