ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 75

- À, sếp thấy đấy, trước kia nó thường đi đứng bệ vệ đúng cách… Ờ

đúng như một con quạ vậy. Nhưng một hôm, nó bỗng nảy ra ý muốn thử đi
điệu đàng như bồ câu. Và từ đó trở đi, suốt đời nó, con chim khốn khổ
không sao nhớ lại được dáng đi của chính mình nữa. Nó đánh lộn nhào hết,
sếp thấy không. Nó chỉ còn biết tập tà tập tễnh thôi.

*

Tôi ngẩng đầu lên. Tôi đã nghe thấy tiếng chân Zorba từ lúc lão lên khỏi

đường hầm. Lát sau, tôi thấy lão lại gần, mặt chảy dài cau có, hai cánh tay
thõng hai bên sườn.

- Chào sếp, lão nói, không chút sinh khí.

- Chào Zorba. Công việc hôm nay ra sao?

Lão không trả lời.

- Tôi đi nhóm bếp, chuẩn bị bữa ăn đây, lão nói.

Lão lấy một ôm củi trong góc, đi ra ngoài, khéo léo xếp các thanh củi

thành một đống giữa hai hòn đá và nhóm lửa. Lão đặt cái nồi đất lên trên,
đổ ít nước vào, bỏ hành, cà chua và gạo. rồi bắt đầu nấu. Trong khi đó, tôi
trải khăn lên một cái bàn tròn thấp, cắt bánh mì thành những lát dày và rót
rượu từ hũ ra quả bầu trang trí đầy họa tiết mà ông già Anagnosti đã tặng
chúng tôi ít lâu sau khi chúng tôi tới. Zorba quỳ trước cái nồi, nhìn trân trân
vào ngọn lửa và lặng thinh.

- Bác có con không, Zorba? Tôi đột ngột hỏi.

Lão ngoái lại nhìn tôi.

- Cháu lấy chồng chưa?

Zorba bật cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.