ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 85

*

Tôi nhẹ nhàng ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Hôm sau, trời vừa rạng,

tôi đã thấy Zorba, tươi cười và khoan khoái sau giấc ngủ, đến kéo chân tôi.

- Dậy đi, sếp, lão nói, để tôi trình bày kế hoạch của tôi với sếp. Sếp sẵn

sàng nghe chứ?

- Tôi nghe đây.

Lão ngồi xếp bằng trên mặt đất và bắt đầu cắt nghĩa lão dự định kéo một

đường dây cáp từ đỉnh núi xuống bờ biển như thế nào, bằng cách ấy, chúng
tôi có thể chuyển xuống số gỗ cần thiết để làm cọc chống lò, còn lại bao
nhiêu bán làm gỗ dựng nhà. Trước đó, chúng tôi đã quyết định thuê một
rừng thông thuộc sở hữu của tu viện, nhưng việc vận chuyển thì đắt, mà
chúng tôi lại không kiềm đủ. Cho nên Zorba mới nghĩ ra việc lập tuyến
chuyên chở bằng cáp lớn, cột tháp và ròng rọc.

- Đồng ý chứ? Lão hỏi tôi sau khi trình bày xong. Sếp chấp thuận nhé?

- Tôi chấp thuận, Zorba. Đồng ý!

Lão nhóm lửa, đặt ấm nước lên bếp, pha cà phê cho tôi, phủ một tấm

mền lên chân tôi cho khỏi cảm lạnh và hài lòng đi ra.

- Hôm nay ta sẽ mở một đường hầm mới, lão nói. Tôi đã tìm ra một vỉa

than rất đẹp! Đích thị kim cương đen!

Tôi giở bản thảo cuốn Đức Phật ra và tôi cũng tiến vào những đường

hầm của mình. Tôi viết suốt ngày và càng tiến tới, tôi càng cảm thấy tự do
hơn. Cảm giác của tôi pha trộn: nhẹ nhõm, tự hào, chán chường. Nhưng tôi
dấn mình vào công việc vì tôi biết khi nào tôi hoàn thành bản thảo, gói lại,
niêm phong là tôi sẽ tự do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.