ALICE Ở XỨ SỞ DIỆU KÌ - Trang 48

vì sợ tiếng cười của mình sẽ khiến hai người kia nghe thấy. Khi Alice quay
lại ngôi nhà thì người hầu mặt cá đã đi rồi, còn người hầu mặt ếch đang ngồi
bệt trên nền đất gần cửa ra vào và ngơ ngẩn nhìn trời.

Alice rón rén đến gần và gõ cửa.

- Không cần gõ cửa đâu. - Người hầu mặt ếch nói - Vì hai lẽ: thứ nhất, vì

tôi cũng đang đứng cùng một phía cửa với cô. Thứ hai, vì họ đang làm ầm ĩ
trong nhà, chẳng ai có thể nghe thấy tiếng cô gọi nữa cửa đâu.

Đúng là trong nhà đang rất ồn ào, nào là tiếng la hét, tiếng hắt hơi, tiếng

đổ vỡ cứ như bát đĩa, ấm chen, xoong nồi đang bị đập vỡ thành từng mảnh.

- Thế thì tôi phải làm thế nào để vào nhà? - Alice hỏi.

- Việc cô gõ cửa có lẽ cũng phần nào có ý nghĩa đấy nếu như giữa chúng

ta có một cánh cửa. Thí dụ, nếu cô ở bên trong và cô gõ cửa thì tôi có thể mở
cửa cho cô ra. Cô hiểu chứ?

Trong khi nói với Alice, chàng ếch này vẫn ngước mắt nhìn trời và theo

Alice, rõ ràng đó là hành động bất lịch sự. “Nhưng có lẽ hắn cũng chẳng có
cách nào khác vì mắt hắn gần như sát với đỉnh đầu. Và dù hắn có nhìn đi đâu
chăng nữa thì hắn vẫn có thể trả lời câu hỏi của mình.” Và Alice nhắc lại câu
hỏi to hơn trước.

- Tôi phải làm thế nào để vào được trong nhà?

- Tôi sẽ ngồi đây cho đến mai. - Người hầu mặt ếch nói.

Đúng lúc đó, cánh cửa bật mở và một chiếc đĩa lớn bị ai đó ném bay ra

ngoài, hướng thẳng vào đầu người hầu mặt ếch, nhưng may sao nó chỉ sượt
qua mũi anh ta và đập vào một cái cây đằng sau rồi vỡ vụn.

- Tôi phải làm thế nào mới vào được nhà? - Alice lại hỏi, giọng to hơn.

- Cô vẫn muốn vào ư? Đây là câu hỏi đầu tiên đấy, cô biết không?

Trong cái thế giới kì lạ này, chắc chắn chỉ có mình Alice là không thích

kiểu nói chuyện như vậy. “Thật ngán ngẩm kinh khủng. Cái kiểu lập luận của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.