ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 135

sát sanh ăn thịt, nếu nghĩ đến điều này, ắt sẽ giật mình kinh sợ, tỉnh ngộ, thà
tự giết mình, chẳng thể giết hết thảy loài vật nữa!


* Ta cùng hết thảy chúng sanh đều trong luân hồi; từ vô thỉ đến nay thay

phiên sanh ra nhau, lần lượt giết nhau. Cố nhiên ai nấy đều từng là cha mẹ,
anh em, chị em, con cái của chúng ta, ta cũng từng là cha mẹ, anh em, chị
em, con cái của mỗi kẻ đó. Cố nhiên, bọn họ do sức ác nghiệp trùng trùng ở
trong loài người hoặc trong dị loại bị ta giết hại, ta cũng do sức ác nghiệp
trùng trùng ở trong loài người hoặc trong dị loại bị chúng giết hại. Trải kiếp
dài lâu, sanh ra nhau, giết lẫn nhau, trọn chẳng ngừng nghỉ. Phàm phu chẳng
biết, Như Lai thấy thấu triệt. Chẳng nghĩ thì thôi, hễ nghĩ đến, hổ thẹn, đau
xót khôn ngăn!

Ta nay may nhờ phước thiện đời trước sanh trong loài người, tất nhiên

nên giải trừ oán hận, tháo mối trói buộc, kiêng giết, phóng sanh, khiến cho
hết thảy những loài có sanh mạng ấy đều được yên ổn. Lại còn vì chúng nó
niệm Phật hồi hướng Tịnh Độ khiến chúng được độ thoát. Nếu như chúng nó
nghiệp nặng chẳng được sanh ngay, nương vào công đức từ thiện này, chắc
chắn khi lâm chung sẽ vãng sanh Tây Phương. Đã vãng sanh rồi, liền được
siêu phàm nhập thánh, liễu sanh thoát tử, vĩnh viễn thoát khỏi luân hồi, dần
dần chứng được Phật Quả.

Vả nữa, thương yêu loài vật, phóng sanh, cổ thánh tiên hiền đều làm

chuyện ấy. Vì thế, kinh Thư chép chim, thú, cá, ba ba đều cảm mến Văn
Vương. Văn Vương thương xót cả xương khô, huống hồ gì loài vật có tri
giác! Còn như Giản Tử thả chim bồ câu, Tử Sản nuôi cá, Tùy Hầu cứu rắn,
Dương Bảo thả chim sẻ. Đấy là do tấm lòng nhân bình đẳng của Thánh
Hiền, chứ họ nào biết đến nghĩa lý: mỗi loài hàm linh xuẩn động đều có Phật
tánh, lần lượt thăng trầm, làm kẻ oán, người thân lẫn nhau, tương lai quyết
định thành Phật.

Mãi đến khi đại giáo truyền sang Đông, lý nhân quả ba đời, chúng sanh -

Phật - tâm bình đẳng vô nhị mới được sáng rực trong đời. Phàm là bậc đại
thánh, đại hiền, không ai là chẳng kiêng giết, phóng sanh, hòng vãn hồi sát
kiếp, hòng bồi đắp phước quả, dứt đao binh hầu làm nền tảng cho ngày
tháng an vui. Cổ nhân nói: “Dục tri thế thượng đao binh kiếp; tu thính đồ
môn bán dạ thanh”
(Muốn biết binh đao trên cõi thế, lò mổ nên nghe tiếng
giữa đêm). Lại nói: “Dục đắc thế gian vô binh kiếp, trừ phi chúng sanh bất
thực nhục”
(muốn cho thế giới thái bình, trừ phi nhân loại đồng tình ăn
chay). Do vậy, biết rằng kiêng giết, phóng sanh chính là kế sách tốt lành nhổ
sạch rễ, lấp tận nguồn để cứu đời vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.