ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 16

xưa tới nay, trong tất cả tùng lâm Thiền, Giáo, Luật, không đâu chẳng sớm
chiều trì danh hiệu Phật cầu sanh Tây Phương vậy.


* Hết thảy chúng sanh vốn sẵn có trí huệ, đức tướng Như Lai. Chỉ do mê

chân theo vọng, quay lưng với Giác, xuôi theo trần lao, nên toàn thể chuyển
thành phiền não, ác nghiệp. Vì thế phải trải bao kiếp dài lâu, luân hồi sanh
tử. Như Lai thương xót giảng ra các pháp khiến họ bỏ vọng quy chân,
ngoảnh mặt với trần lao, xuôi theo giác ngộ, khiến cho toàn thể phiền não ác
nghiệp lại trở thành trí huệ, đức tướng. Từ đây cho đến cùng tột đời vị lai, an
trụ trong cõi Thường Tịch Quang. Khác nào nước đóng thành băng, băng lại
tan thành nước, thể vốn chẳng khác, nhưng công dụng thực khác nhau một
trời một vực.

Nhưng căn cơ chúng sanh có Tiểu, có Ðại, mê có cạn, có sâu; Phật tùy

thuận cơ nghi của mỗi người khiến ai nấy đều được lợi ích. Pháp môn Ngài
nói ra mênh mông như Hằng sa, nhưng cầu lấy pháp chí viên, chí đốn, tối
diệu, tối huyền, hạ thủ dễ, thành công cao, dùng sức ít được hiệu quả nhanh,
độ khắp ba căn, thống nhiếp các pháp, thượng thánh hạ phàm cùng chung tu,
đại cơ cùng tiểu căn cùng lãnh thọ được thì không gì thù thắng, siêu tuyệt
bằng pháp môn Tịnh Ðộ. Vì sao nói thế?

Hết thảy pháp môn tuy đốn - tiệm khác nhau, quyền - thật đều khác,

nhưng đều phải dụng công tu tập sâu xa mới hòng đoạn Hoặc, chứng chân,
xuất ly sanh tử, siêu phàm nhập thánh. Ðó gọi là cậy vào tự lực, không
nương dựa vào điều gì khác cả. Nếu như còn chút Hoặc chưa tận thì vẫn bị
luân hồi như cũ. Ðấy đều là các pháp phải thấu đạt lý rất sâu, chẳng dễ tu
tập. Nếu chẳng phải hạng sẵn có linh căn từ trước, đời này thật khó lòng
chứng nhập.

Chỉ có mình pháp môn Tịnh Ðộ, chẳng luận là phú quý hay bần tiện, già,

trẻ, gái, trai, trí, ngu, tăng, tục, sĩ, nông, công, thương, hết thảy hạng người
đều tu tập được là do đại bi nguyện lực của đức A Di Ðà Phật nhiếp thủ
chúng sanh khổ não cõi Sa Bà. Vì thế, so với các pháp môn khác, tu Tịnh Ðộ
đắc quả dễ dàng hơn.


* Một niệm tâm tánh của chúng sanh và một niệm tâm tánh của Phật

chẳng hai. Tuy còn mê chưa giác, khởi Hoặc tạo nghiệp, gây đủ các tội, Phật
tánh sẵn có vẫn không bị tổn thất. Ví như ma-ni bảo châu vứt nhà xí, sánh
cùng phẩn uế trọn chẳng khác gì. Kẻ ngu chẳng biết là báu, coi hệt như phẩn
uế. Người trí biết là diệu bảo vô giá, chẳng hiềm ô uế, vào trong nhà xí nhặt
lên, dùng đủ mọi cách gột rửa cho sạch. Sau đó, treo lên tràng cao, liền
phóng đại quang minh, tùy lòng người muốn gì đều tuôn khắp các thứ báu.
Bởi đó kẻ ngu mới biết là quý báu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.