ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 27

theo căn tánh nghe xong liền chứng, người thân còn chẳng thấy, huống là
oán thù? Mong áo được áo, tưởng ăn liền ăn. Lầu các, đền đài đều do bảy
báu tạo thành, chẳng nhọc sức người, chỉ là hóa hiện. Vậy thì bảy nỗi khổ
cõi Sa Bà biến thành bảy điều vui.

Nơi thân có đại thần thông, có đại oai lực, chẳng rời chỗ mình đang ở mà

ngay trong một niệm ở khắp các thế giới của chư Phật trong mười phương,
làm các Phật sự, thượng cầu, hạ hóa. Tâm có đại trí huệ, đại biện tài; nơi một
pháp biết Thật Tướng của hết thảy pháp. Tùy cơ thuyết pháp chẳng hề lầm
lạc. Tuy nói những lời thuộc về Thế Ðế nhưng đều khế hợp diệu lý Thật
Tướng. Không có nỗi khổ Ngũ Ấm Xí Thạnh, hưởng niềm vui thân tâm tịch
diệt. Bởi thế kinh dạy: “Không có các nỗi khổ, chỉ hưởng các sự vui, nên gọi
là Cực Lạc”.

Sa Bà khổ, khổ chẳng thể nói. Cực Lạc vui, vui chẳng gì ví nổi. Tin sâu

lời Phật, trọn chẳng nghi hoặc mới gọi là Chân Tín. Ðừng nên dùng tri kiến
ngoại đạo, phàm phu để so lường lầm lạc, cho rằng mọi thứ trang nghiêm
thắng diệu chẳng thể nghĩ bàn của Tịnh Ðộ đều là chuyện ngụ ngôn, là thí
dụ, là tâm pháp, chẳng phải cảnh thật. Nếu có các thứ tà kiến, hiểu biết sai
lạc như vậy sẽ đánh mất điều lợi ích thực sự là được vãng sanh Tịnh Ðộ. Cái
hại ấy rất lớn, chẳng thể chẳng biết.


* Ðã biết Sa Bà là khổ, Cực Lạc là vui thì hãy nên phát thệ nguyện thiết

thực, nguyện lìa khổ Sa Bà, nguyện hưởng vui Cực Lạc. Nguyện ấy phải tha
thiết như bị rớt xuống hầm xí, cầu được thoát ra gấp. Lại như bị giam cầm
trong ngục, đau đáu nghĩ đến quê nhà. Sức mình chẳng thể tự thoát, ắt phải
cầu người có đại thế lực cứu cho thoát khỏi.

Hết thảy chúng sanh trong thế giới Sa Bà đối với cảnh thuận - nghịch,

khởi tham, sân, si, tạo giết, trộm, dâm, ô uế diệu giác minh tâm sẵn có. Ðấy
chính là hầm xí không đáy. Ðã tạo nghiệp ác, ắt phải chịu ác báo, qua nhiều
kiếp dài lâu luân hồi sáu nẻo. Ðấy chính là chốn lao ngục chẳng hề phóng
thích tội nhân. A Di Ðà Phật trong nhiều kiếp quá khứ, phát bốn mươi tám
nguyện độ thoát chúng sanh. Có một nguyện là: “Nếu có chúng sanh nghe
danh hiệu ta, cầu sanh về nước ta, dẫu chỉ mười niệm mà nếu chẳng sanh,
chẳng lấy Chánh Giác”
. A Di Ðà Phật thệ nguyện độ sanh; nhưng nếu
chúng sanh chẳng cầu tiếp dẫn, Phật cũng chẳng biết làm cách nào! Nếu như
chí tâm xưng danh, thề cầu xuất ly Sa Bà thì không một ai chẳng được Phật
rủ lòng từ nhiếp thọ. A Di Ðà Phật có đại thế lực, cứu được người đang ở
trong hầm phân không đáy, trong lao ngục chẳng hề phóng thích, khiến họ
thoát ngay những chốn ấy, đặt yên họ nơi quê nhà sẵn có là cõi Cực Lạc,
khiến họ nhập cảnh giới Phật, được thọ dụng giống như Phật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.