ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 36

chúng sanh được diệt độ. Chẳng trụ vào Sắc, Thanh, Hương, Vị, Xúc, Pháp
để hành bố thí. Bố thí đứng đầu trong lục độ vạn hạnh. Nêu lên bố thí thì trì
giới, nhẫn nhục, tinh tấn, thiền định, trí huệ, cho đến vạn hạnh cũng đều
chẳng trụ vào Sắc, Thanh, Hương, Vị, Xúc, Pháp để tu. Văn kinh này giản
lược, chỉ nêu bố thí để nói chung tất cả các pháp kia.

Hãy nên không trụ vào đâu để sanh tâm. Không có các tướng ngã, nhân,

chúng sanh, thọ giả mà tu hết thảy thiện pháp. Nói như vậy thì bảo là hữu
tướng hay vô tướng?

Tướng quang minh rộng lớn như thế chật kín thái hư mà bảo là không thì

khác gì mù lòa từ lúc mới sanh? Nói “không có một chúng sanh được độ”
chẳng trụ vào tướng, vô tướng. “Vô sở trụ” là muốn cho con người chẳng
vướng mắc trong phàm tình, thánh kiến, rồi chấp trước tướng.

Nói “độ tận chúng sanh, hành bố thí, sanh tâm, tu thiện pháp” là muốn

cho con người xứng tánh tu tập pháp tự lợi, lợi tha, ngõ hầu mình lẫn người
cùng được viên mãn Bồ Ðề mới thôi, đừng vướng vào đó, vọng chấp vô
tướng là rốt ráo, chia xẻ cùng một tri kiến với kẻ nhai bã hèm, có đáng gọi là
người có trí huệ chăng? Tín có gì là khó khởi, nghi có gì là khó trừ? Ông
quyết định chẳng chịu khởi, quyết định chẳng chịu trừ. Dù Phật có đích thân
thuyết pháp cho ông, cũng chẳng làm sao được! Huống hồ tôi đây chỉ là kẻ
phàm phu đầy dẫy triền phược?


* Muốn biết Phật là thật hay giả, sao chẳng đối với những lý được bàn

trong Tịnh Ðộ Văn, Tây Quy Trực Chỉ và những chuyện được chép trong ấy
mà phát khởi lòng tin, dứt lòng nghi, lại cho những ngôn luận, sự tích ấy chỉ
là chuyện bịa đặt, lời đồn, chẳng đáng để vào mắt vậy? Nếu nghĩ như vậy thì
nhất định linh hồn chẳng đọa trong năm đường nào khác, chỉ ở ngay trong
địa ngục A Tỳ đến hết đời vị lai. Cứ mãi mãi hưởng thọ vạc sôi, lò than,
rừng gươm, núi đao do tâm hiển hiện, cứ coi chúng như các thứ lạc cảnh tự
tại thọ dụng. Coi đó là vui thì chẳng thể khuyên dụ được nữa!

Ông cứ muốn biết Phật là thật hay giả, dù Tịnh Ðộ Văn, Tây Quy Trực

Chỉ nói gì đi nữa đều coi là chẳng thật; chỉ khi tự mình thấy, đích thân
chứng, mới nhận là thật; nay tôi lấy một sự tướng để hỏi, ông nên thẳng thắn
đáp lời, chẳng được hàm hồ, thoái thác.

Bắc Thông Châu Vương là Tiền San, thời nhà Thanh từng giữ chức

Phiên Ðài ở Quảng Tây. Khi ấy, Quảng Tây thổ phỉ rất nhiều. Lúc ông Tiền
coi việc binh bị bèn bày kế diệt hết phỉ đảng, bắt giết rất nhiều. Bốn năm
trước đây, ông mắc bệnh rất nặng. Cứ chợp mắt liền thấy mình ở trong căn
nhà tối. Nhà đó rất lớn, lại rất tối, bọn quỷ vô số đều đến bức bách ông, sợ
quá tỉnh dậy. Một lát sau, chợp mắt lại thấy y như cảnh cũ, lại hoảng sợ tỉnh
dậy. Suốt ba ngày đêm chẳng dám chợp mắt. Ông ta chỉ còn thở thoi thóp,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.