ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC - Trang 84

là bậc nhất. Hành nhân đời mạt muốn được quyết định vãng sanh ngay trong
đời này có nên bỏ phí của báu một hạnh Trì Danh này chăng?


* Người đời này hơn quá nửa chuộng thể diện, xây lầu gác trên không.

Có được một phần hay nửa phần, bèn nói là có đến trăm ngàn vạn phần. Như
trong sách Ngữ Lục của vị cư sĩ nọ, những cảnh giới ông ta thuật đều là
chuyện do ngòi bút vẽ vời, chứ chẳng phải cảnh do tâm tạo. Cố nhiên ông
chẳng nói dối, nhưng tôi thật sự e rằng không chừng ông vướng phải tập khí
này, họa ấy chẳng nhỏ.

Phật xếp vọng ngữ vào năm giới căn bản, chính là để phòng tệ này. Nếu

thấy nói chẳng thấy, chẳng thấy nói thấy là thuộc về tội vọng ngữ. Nếu xây
lầu gác trên không, bịa đặt cảnh giới thù thắng là phạm đại vọng ngữ giới.
Nếu chưa đắc bảo là đắc, chưa chứng bảo là chứng, tội đó nặng hơn giết -
trộm - dâm trăm ngàn vạn ức lần. Người ấy nếu chẳng tận lực sám hối, khi
một hơi thở ra không trở vào nữa sẽ đọa ngay vào địa ngục A Tỳ vì hoại
loạn Phật pháp, khiến chúng sanh lầm ngờ vậy.

Ông phải rất thận trọng, cảnh mình thấy chỉ một phân chẳng được nói

một phân mốt, cũng chẳng thể nói là chín ly chín. Nói quá thì mắc tội, nói
giảm cũng không được. Vì sao vậy? Bởi tri thức chưa đắc Tha Tâm Ðạo
Nhãn, chỉ có thể dựa vào lời đã nói để phán đoán mà thôi. Thuật cùng tri
thức cảnh giới ấy để nhờ họ chứng minh là tà hay chánh, là đúng hay sai thì
không sao. Nếu chẳng vì chứng minh, chỉ muốn khoe khoang cũng có lỗi!
Nếu nói với hết thảy mọi người, cũng có lỗi. Ngoại trừ việc cầu tri thức
chứng minh, đều chẳng được nói ra. Hễ nói ra, sau này sẽ vĩnh viễn chẳng
đạt được cảnh giới thù thắng ấy nữa. Ðây chính là ải thứ nhất cho người tu
hành, trong Thiên Thai Tông đã nhiều lần nói đến.

Sở dĩ những người tu hành gần đây nhiều kẻ bị ma dựa đều là do tâm

vọng động, gấp rút mong được cảnh giới thù thắng. Ðừng kể cảnh ấy là ma
cảnh, dù cảnh ấy đích thị là cảnh thù thắng, nhưng nếu cả một đời tâm cứ
hoan hỷ, tham trước v.v... sẽ vẫn bị tổn, chớ chẳng được ích, huống hồ cảnh
ấy chưa đích xác là cảnh thù thắng ư?

Nếu người ấy có hàm dưỡng, tâm chẳng vọng động, gấp rút, không tâm

tham đắm, thấy các cảnh giới cũng như chẳng thấy, chẳng sanh tâm hoan hỷ,
đắm trước, cũng lại chẳng sanh tâm hoảng hốt, kinh nghi thì đừng nói là
cảnh thù thắng hiện bèn được lợi, dù cảnh ma hiện cũng vẫn hưởng lợi ích!
Vì sao vậy? Vì chẳng bị ma chuyển, nên có thể thăng tiến. Tôi chẳng thường
nói lời này với người khác, vì ông có những sự ấy nên chẳng thể không nói.

Tượng Ðại Sĩ ông được thấy lúc mới lễ Phật là không đích xác. Nếu đích

thực là tượng Ngài thì sẽ chẳng vì ông nghĩ tượng đó chẳng khớp với Quán
kinh mà ẩn. Nhưng vì điều đó tín tâm của ông càng khẩn thiết thì cũng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.