ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 105

“Không cần!” Ni Mã liên tục xua tay, hết sức xấu hổ, vội vã

nhảy dựng lên chạy đi mất.

Trình Ca hút xong điếu thuốc đứng dậy.

Đột nhiên có gió thổi tới, mang theo hơi lạnh với một cường độ

khác thường.

Trình Ca quấn chặt áo khoác, ngẩng đầu lên nhìn. Màu xanh

lam của bầu trời trở nên đậm hơn, cỏ khô bắt đầu cuộn sóng từ xa
đến gần, dường như có hàng đàn bò sát từ phương xa nhanh chóng
di chuyển đến gần.

Gió bão sắp tới, không khí nặng nề.

Cách đó mười mấy mét, sống lưng Bành Dã thẳng tắp. Anh

ngẩng đầu nhìn phương hướng gió đến, lông mày nhíu chặt.

Trình Ca bước nhanh tới, xe của hippie và mắt gấu trúc đã tạm

sửa xong.

Thạch Đầu nói: “Hai người nhanh chóng lên đường đi về phía

trước, bão tuyết sắp tới rồi”.

Bành Dã cau mày, nói: “Không kịp rồi, quay lại thôn vừa đi qua.

Thập Lục!”

Thập Lục vâng một tiếng, lập tức thu dọn dụng cụ chuẩn bị lên xe.

Mắt gấu trúc kinh ngạc: “Cái gì? Đó mà là thôn? Chỉ có ba, bốn

hộ gia đình mà, sao có thể gọi là thôn được?”

Gã hippie thì không tin: “Chỉ chạy một tiếng là có thể đến thị

trấn phía trước, trời vẫn còn rất trong xanh, cao nguyên lúc nào
cũng gió mạnh, một giờ nửa khắc làm sao có bão…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.