ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 114

Trình Ca chống tay ngồi dựa vào đầu giường, má “vô tình” cọ

vào cằm Bành Dã, hơi cứng, ấm áp, không giống tay anh.

Mặt Bành Dã đông cứng một lát.

Anh vẫn cúi người, quay sang nhìn cô. Khoảng cách giữa hai người

rất gần, ánh mắt anh bình thản, Trình Ca cũng bình tĩnh nhìn
anh. Trong mắt cô như có chứa một sức mạnh đặc biệt khiến cô
chưa bao giờ biết ngượng ngùng e lệ.

Anh chỉnh gối xong, buông cô ra, bưng bát cháo lên: “Ăn hết bát

cháo này đi”.

Trình Ca đỡ bát cháo, đường hoàng vuốt ve bàn tay Bành Dã. Da

thô cứng, khớp xương rõ ràng.

Bành Dã nhìn cô chằm chằm, chậm rãi thở ra một hơi qua mũi,

khẽ cắn răng như có như không.

Vẻ mặt thản nhiên như không, Trình Ca ăn một thìa cháo, ấm áp,

dạ dày lập tức dễ chịu hơn nhiều: “Cháo ai nấu thế?”

Bành Dã xem cô ăn, đáp: “Thạch Đầu”.

“Hắn dùng nồi loại gì mà nấu ngon thế?” Gạo và nước như tan

vào nhau, Trình Ca nói: “Sau này tôi cũng mua một cái”.

“Nồi gang”. Bành Dã đáp.

“…”. Trình Ca cho rằng là một nhãn hiệu nồi cơm điện nào đó.

Cô ngẩng đầu nhìn Bành Dã: “Nồi gang?”

Bành Dã đưa tay lên, vòng lại thành một vòng tròn để diễn tả:

“Nồi đúc bằng gang, loại nguyên thủy nhất, nấu trên bếp củi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.