ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 172

Thập Lục nghiến răng: “Sau đó em bỏ Trình Ca lại đó?” “Không

phải! Em muốn kéo chị ta lên, nhưng em quá lạnh. Em bị lạnh quá
lâu, thật sự không còn chút sức lực nào nữa… Mấy người đàn ông đi
tới nhìn thấy em trên dốc, chỉ chỉ trỏ trỏ đi về phía này. Vừa nhìn
bọn chúng đã biết không phải người tốt!”

An An nhìn trân trối: “Cho nên bạn bỏ chị ấy lại để chạy trốn

một mình?”

“Tớ chỉ muốn giảm bớt thiệt hại! Tớ không thể xảy ra chuyện

được. Nếu tớ bị cưỡng hiếp, Quách Lập sẽ bỏ tớ mất!”

An An gào lên: “Vì sao sau khi về bạn không nói với tớ chuyện

này? Vì sao không đi cứu chị ấy?”

“Tớ với bạn chân yếu tay mềm đi có khác gì chịu chết? Cho nên

tớ mới bảo bạn đừng đi”.

An An: “Sau khi các anh ấy về bạn cũng không nói”. Tiêu Linh:

“Khi đó đã muộn rồi!”

Thập Lục tức giận đến mức định xông lên đánh Tiêu Linh, bị Ni

Mã ôm chặt lấy.

An An nói: “Lúc chạy trốn bạn còn tiện tay nhặt chiếc bật lửa chị

ấy làm rơi. Bạn khẳng định chị ấy sẽ chết, không quay về được!”

Tiêu Linh không thể nào phản bác. Cô ả hối hận chết đi được,

không nên nhặt bật lửa của mụ ta, không nhặt đã không có chuyện gì.
Không nhặt thì sẽ không như thế này.

Bành Dã từ đầu đến cuối vẫn yên lặng.

Trình Ca không phải cố ý ra bên ngoài, cũng không phải nhất

thời kích động mà là nghĩ Tiêu Linh không đợi được bọn họ về sẽ bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.