ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 195

Ni Mã nhoẻn miệng cười, lại thấy Trình Ca lơ đãng nghịch tuyết

đọng trên hàng rào, căng thẳng nói: “Chị đừng động vào, tuyết tan sẽ
làm ướt băng gạc”.

“Ờ”. Trình Ca thu tay lại.

Thấy cô không có tinh thần gì, Ni Mã nói: “Chị Trình Ca, chị

đừng bực bội. Lần sau mà đụng phải kẻ bắt nạt chị, chúng ta cùng
xông lên đánh hắn”.

Trình Ca nói: “Tốt”.

“May mà chị không xảy ra việc gì, nếu không em…”. Ni Mã đỏ

bừng mặt, không tìm được từ ngữ thích hợp.

Trình Ca nhìn cậu một lát, nói: “Cảm ơn”. Ni Mã càng đỏ mặt hơn,

quay đầu chạy mất.

Trình Ca lấy bao thuốc từ trong túi ra, định rút một điếu

thuốc hút, nhưng hai tay vướng víu loay hoay mãi không rút ra được.
Cô nhíu mày, đang định ném bao thuốc xuống đất…

“Trình Ca”. Bành Dã gọi cô.

Trình Ca ngẩng đầu lên, suy nghĩ một lát mới quay sang. Bành

Dã đứng trên tuyết cách đó không xa, khẽ nheo mắt nhìn cô. Ánh
sáng trên tuyết hắt vào mặt anh.

“Sao?”

“Cô qua đây”. “Ờ”.

Trình Ca nhét bao thuốc vào trong túi, đạp tuyết đi đến chỗ

anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.