ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 269

Trình Ca cười nhạt một tiếng, ngẩng đầu lên ghé sát vào tai anh,

nói nhấn nhá từng chữ từng câu: “Không đủ làm cho tôi phải rên
siết”.

Mắt Bành Dã tối đi, trở nên nguy hiểm.

Trình Ca bình tĩnh lùa tay vào trong quần lót anh không kiêng nể

gì: “Anh có cảm giác gì…”.

Còn chưa nói xong, Bành Dã đột nhiên ôm lấy cô đẩy ngã xuống

giường.

Tóc Trình Ca xõa tung, cổ áo mở rộng. Cô cười lạnh lùng, nhìn

thẳng anh.

Anh quay lưng về phía ánh sáng, mắt đen láy giống như có thể

chảy nước.

Trình Ca biết rất rõ, anh đang nhẫn nhịn.

Cô giơ chân lên quặp quanh hông anh, nói: “Tới đi”.

Anh ẩn nhẫn vài giây, đột nhiên lại cười, nói: “Không vội”.

Bành Dã cầm chân cô, ấn lên ngực cô. Trình Ca đột nhiên cau

mày, thân thể cảm nhận được ngón tay anh…

Cô không phải một phụ nữ dễ đạt được cao trào, phải nói là một

phụ nữ không dễ dàng cao trào. Tình dục mang tới cho cô phần
nhiều là sự đau khổ về thể xác.

Nhưng người đàn ông này đã đổi mới nhận thức của cô. Quyền

chủ động đổi chủ.

Trình Ca mím chặt môi, ánh mắt nhìn Bành Dã chằm chằm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.