ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 284

Lời trong lòng biết ngỏ cùng ai…

Có người khẽ gõ cửa kính xe chỗ cô: “Trình Ca”. Giọng Bành Dã

cách cửa kính xe trở nên nhạt nhòa.

Trình Ca chậm rãi mở mắt ra, tiếng hát trong giấc mơ của cô

vẫn vang lên trong xe: “Mặt trăng mặt trăng đừng tránh mặt. Tránh
mặt A Nhã sẽ đơn côi…”.

Bành Dã đang đứng ngoài cửa sổ xe, cúi người xuống nhìn cô.

Trình Ca bỏ kính bảo hộ xuống, nheo mắt lại vì chói mắt.

Trên xe chỉ còn một mình cô, đầu đĩa CD đang bật.

Cô hơi chóng mặt, quay hạ cửa kính xuống. Gió tràn vào xe, cô

giữ khẩu trang, hỏi: “Có chuyện gì thế?”

Bành Dã lùa tay vào cửa sổ mở cửa xe, nói: “Dẫn cô đi xem một

thứ”.

Trình Ca chẳng muốn động đậy, cũng không có hứng thú gì. Cô

lại đeo kính bảo hộ lên, bước xuống xe. Thập Lục, Thạch Đầu và Ni
Mã đứng cách đó không xa đang cười với cô.

“Làm cái quái gì thế?” Giọng nói của Trình Ca vang lên từ trong

khẩu trang, ồm ồm.

Trình Ca giẫm lên tảng nham thạch núi lửa trắng xám, quay lại

nhìn. Cả thế giới chỉ có một màu trắng nhờ nhờ như một ruộng
muối. Chính giữa lại có một hồ nước cao nguyên xanh ngắt, còn
xanh hơn cả bầu trời, như một viên đá quý khổng lồ.

Vẻ lười nhác của Trình Ca dần biến mất. Cô nói: “Rất đẹp”.

Bành Dã sau lưng cô lại nói: “Không phải bảo cô xem cái này”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.