ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 285

“Lên đây”. Bành Dã bước lên sườn dốc đá núi. Trình Ca đi theo.

Dần dần có gió từ đỉnh dốc tràn tới.

Bành Dã đã lên đến đỉnh dốc, gió thổi mái tóc và vạt áo anh

tung bay. Anh quay lại, nói: “Đi lên”.

Trình Ca đi lên, sau đó hô hấp ngừng lại, vô thức bỏ kính bảo hộ

và khẩu trang xuống.

Cô nhìn xuống một khe núi xanh ngát, hàng vạn cây hoa hạnh nở

hoa đầy sườn núi, trắng muốt, hồng rực, tím nhạt, tím đậm, như
ráng chiều rực rỡ. Mấy đám mây lơ thơ trên trời in bóng râm
xuống mặt cỏ xanh mát mắt.

Ánh sáng loang lổ, màu sắc rất đậm, như tranh sơn dầu của

Van Gogh.

Gió mát lạnh từ đáy khe núi thổi lên. Cảm giác bí bức tắc nghẽn

trong lồng ngực Trình Ca trong nháy mắt tan thành mây khói, chỉ
còn lại một sự thư thái.

Trình Ca hỏi: “Đây là nơi nào?”

Bành Dã trả lời: “Không có tên, khe núi nở hoa”.

“Khe núi nở hoa? Đây là một cái tên hay”. Trình Ca nói.

Anh dẫn cô đến xem khe núi nở hoa này. Trình Ca nói với anh:

“Cảm ơn”.

Bành Dã yên lặng một lát, quay sang nhìn cô.

Trình Ca cúi đầu. Cô đứng trên đá núi trắng xám, dưới chân là

khe núi nở hoa. Gió núi thổi qua bên tai cô, cô nghe thấy tiếng hát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.