ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 29

từ miền Giang Nam khói sóng mênh mang, nhỏ nhắn, mềm mại,
trắng nõn trắng nà, dường như có thể vắt ra nước được.

Cho dù vừa rồi phải lục soát, Thập Lục cũng ba lần bốn lượt

liếc mắt nhìn cô. Có điều ánh mắt cô quá lạnh, như lúc nào cũng
châm chọc người khác, không thể lại gần.

“Chờ một chút”. Thạch Đầu đã đi ra hành lang quay lại nhìn

thấy thứ gì đó lập tức lại lộn về: “Dưới gầm giường cô ta có đồ”.

Dưới gầm giường là ba lô máy ảnh.

Trình Ca nhướn mí mắt lên, nói: “Không được mở ra”. Thạch

Đầu như không nghe thấy, vẫy tay gọi Thập Lục tới, cùng ngồi
xuống kéo ba lô ra.

Trình Ca tựa vào tường nhìn, không cử động.

Thập Lục day mũi, đột nhiên ngửi thấy gì đó. Hắn ngửi ngửi tay,

một giây sau lại ngửi lần nữa.

Trình Ca nhìn thấy, nói: “Vừa động vào quần áo của tôi, thơm

không?”.

Vẻ mặt đông cứng, Thập Lục đi qua một bên, thấp giọng: “Thất

Ca, người phụ nữ này rất lợi hại, trên người toàn là gai nhọn”.

“Chị ấy cũng rất bình tĩnh, em thấy vậy”. Ni Mã nhỏ giọng

thầm thì, hỏi người cầm đầu: “Dã Ca, anh thấy sao?”

Bành Dã không nói gì.

Bên cạnh giường, Thạch Đầu nói với Trình Ca cho có lệ: “Làm

phiền cô phối hợp kiểm tra, mở ba lô ra”.

Trình Ca chỉ nói một từ: “Không”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.