ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 312

Một viên đạn bắn vào phần mềm của cô, máu không ngừng

thấm ra bên ngoài.

Mắt Trình Ca đỏ sọc: “Bành Dã, anh dám? Hôm nay anh dám

khoét của tôi một miếng thịt, tôi sẽ móc tim anh ra!”

Giọng Bành Dã rất bình tĩnh: “Con bà nó, hôm nay tôi dám

đấy”.

Anh quỳ hai bên người cô, hai chân kẹp lấy người cô, gạt quần

áo trên vai cô ra, lại cầm lấy rượu trắng từ tay Thạch Đầu.

Trình Ca vùng vẫy nhưng không thoát được sợi dây trói trên tay.

Bành Dã cắn dao găm ngang miệng, một tay cầm rượu, một tay

tóm cằm bóp miệng cô mở ra rồi đổ thẳng rượu trắng vào.

Trình Ca không uống, ra sức lắc đầu, nhưng tay của anh như

một chiếc gọng kìm kẹp chặt gương mặt cô, cô có ra sức thế nào
cũng không lắc nổi. Rượu mạnh đổ vào cháy họng, một luồng hơi
nóng chạy khắp toàn thân, chạy lên đỉnh đầu.

Bành Dã chuẩn bị động thủ, sợ Trình Ca cắn phải lưỡi lại cởi nốt

chiếc áo phông trên người ra kéo căng như một sợi dây vắt qua
miệng cô, buộc lại ở phía dưới đầu cô.

Trình Ca không kêu gì được nữa.

Bành Dã cầm rượu rửa lưỡi dao, lại dội lên vết thương của Trình

Ca. Trình Ca rên lên một tiếng, toàn thân căng cứng mà co giật, sợi
dây trói tay căng lên. Một giây sau, lưỡi dao đâm vào vai cô rồi khoét
một vòng.

Đầu óc Trình Ca như nổ tung, trong tích tắc không kêu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.