ANH BIẾT GIÓ TỪ ĐÂU TỚI - TẬP 1 - Trang 443

Thiết Ca quan sát Bành Dã, không nhìn ra chuyện gì khác

thường, vì thế cười đứng dậy: “Đi ngoài đường phải hỗ trợ và thông
cảm lẫn nhau. Người bạn đó của tôi hơi nóng tính làm Lâm tiểu thư sợ
hãi”.

Bành Dã nói chuyện với hắn.

Lâm Lệ quay lại đi tới bên cạnh Trình Ca, mắt ngân ngấn nước

mắt, âm thanh hạ xuống cực thấp: “Cảm ơn cô, thật là cầm
nhầm máy ảnh. Cô tin tôi, tôi thật sự không phải cố ý…”.

Trình Ca: “Tôi đến không phải vì cô”. Lâm Lệ ngừng lời, đi sang

bên cạnh.

Thiết Ca và Bành Dã trò chuyện khá hợp nhau. Hắn đi tới, đẩy

vai Lâm Lệ đến ngồi xuống bàn, nói: “Nào nào nào, ngồi xuống
ăn cơm. Gặp nhau là hữu duyên, kết giao thêm người bạn”.

Bành Dã dắt Trình Ca vào, kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình.

Thiết Ca nhìn Trình Ca một cái, tiếp tục nói: “Lâm tiểu thư bị

bạn tôi làm hoảng sợ, tôi thấy cô ấy đáng thương, không phải cố ý
va quệt hỏng xe của bạn tôi nên nói giúp mấy lời”.

Bành Dã bình thản cười một cái, rót đầy rượu vào chén mình,

nói: “Lâm Lệ nhất định đã cảm ơn anh nhiều lần, tôi cảm ơn anh
một lần nữa, cạn!”

Anh giơ chén rượu lên uống cạn, không nhíu mày chút nào.

Thiết Ca vỗ bàn một cái, bát đũa trên bàn đều rung rinh: “Tốt”.

Cánh tay hắn to gần bằng bát canh, cũng bưng chén rượu lên
uống cạn, uống xong cười ha ha mấy tiếng, cầm lấy đũa: “Ăn đi
ăn đi. Dê nhúng quán này tuyệt lắm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.