ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 101

Bilbo gần như nín thở và bản thân anh chàng cũng trở nên cứng đờ. Anh
chàng đâm liều. Phải rời khỏi đây, phải ra khỏi cái bóng tối khủng khiếp
này trong lúc còn chút sức lực nào. Anh chàng phải chiến đấu. Anh chàng
phải đâm cái lão quái vật thối tha ấy, móc mắt lão ra và giết lão. Lão đã có
ý định giết mình. Không, không phải một cuộc chiến công bằng. Lúc này
anh chàng thì vô hình mà Gollum lại không có kiếm. Thực ra lão Gollum
đâu đã đe dọa hoặc tìm cách giết anh chàng. Mà lão ta thì đang khốn khổ,
cô độc và thất thế. Một niềm cảm thông, một nỗi xót thương hòa lẫn cơn
khiếp sợ bỗng trào lên trong lòng Bilbo: một ý niệm mơ hồ về chuỗi ngày
tháng mông lung vô tận không ánh sáng hoặc hy vọng, chỉ có đá cứng, cá
lạnh, chỉ biết chui lủi và thì thầm. Tất cả những ý nghĩ đó vụt qua trong
nháy mắt. Anh chàng rùng mình. Và rồi, hoàn toàn đột ngột, trong nháy
mắt tiếp theo, anh chàng nhảy vọt lên, như thể được nhấc bổng bằng một
sức mạnh và quyết tâm mới.

Một cú nhảy không quá lớn lao đối với một con người, nhưng trong bóng
tối thì đó lại là một hành động mạo hiểm. Anh chàng nhảy vọt thẳng qua
đầu Gollum, xa đến bảy bộ về phía trước và cao đến ba bộ trên không; thật
ra chỉ suýt nữa là xương sọ của anh chàng đã va vào cái vòm cuốn thấp tè
của lối đi rồi, nhưng anh chàng đâu có biết.

Gollum tung mình về phía sau và thò tay ra tóm khi anh chàng hobbit bay
qua đầu lão, nhưng đã quá muộn: hai bàn tay lão chộp vào không khí, còn
Bilbo thì tiếp đất gọn gàng trên đôi chân cứng cáp rồi phóng nhanh dọc con
đường hầm mới. Anh chàng không ngoái lại xem Gollum đang làm gì. Có
tiếng rít và tiếng nguyền rủa, thoạt đầu hầu như ở ngay gót chân anh chàng,
rồi sau đó lại ngừng. Rồi lập tức có tiếng hét ghê rợn, chứa chất đầy căm
hận và tuyệt vọng. Gollum đã thất bại. Lão không dám đi xa hơn nữa. Lão
đã thua: bị mất con mồi và mất luôn cả món đồ mà lão luôn yêu thích, món
đồ quý giá của lão. Tiếng hét khiến Bilbo sợ bở vía, song anh chàng vẫn
tiếp tục chạy. Lúc này giọng nói từ phía sau vẳng đến, chỉ còn yếu ớt như
một tiếng vang nhưng vẫn đầy hăm dọa:

“Đồ kẻ trộm, kẻ trộm, kẻ trộm! Thằng Baggins! Chúng ta ghét nó, chúng ta
ghét nó, chúng ta ghét nó mãi mãi!”

Sau đó là yên lặng. Song điều đó dường như cũng có vẻ đe dọa đối với
Bilbo. “Nếu như lũ yêu tinh ở gần đến mức lão ta có thể ngửi thấy,” anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.