ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 120

Thế là lũ lùn hết đời,

và thắp sáng trời đêm cho chúng ta vui,

Nào cháy lên đi!

Nào hãy bùng cháy lên!

Nào cháy lên đi!

Và lời hát Nào cháy lên đi! vừa dứt thì những ngọn lửa đã cháy đến gốc cây
của Gandalf. Trong khoảnh khắc đám lửa lan sang những cây khác. Vỏ cây
bắt lửa, và những cành dưới thấp nổ đen đét.

Khi ấy Gandalf trèo lên tít cao trên ngọn cây. Một tia sáng rực rỡ như ánh
chớp vụt ra từ cây gậy phép của lão khi lão chuẩn bị lao thẳng từ trên cao
xuống giữa đám giáo mác của bọn yêu tinh. Làm thế đời lão chắc sẽ tiêu
tùng, dù rằng có thể lão sẽ giết được vô khối yêu tinh khi lao xuống như
một tia sét. Nhưng lão đã tuyệt nhiên không nhảy.

Đúng khoảnh khắc ấy Đại Bàng Chúa từ trên cao sà xuống, dùng bộ vuốt
quặp lấy lão, và bay mất.

Một tiếng hét đầy căm giận và kinh ngạc vang lên từ lũ yêu tinh. Đại Bàng
Chúa kêu to, lúc này Gandalf đã nói với lão chim chúa. Những con chim
lớn bay cùng khi nãy vụt quay trở lại, và chúng lao xuống như những bóng
đen khổng lồ. Lũ sói rền rĩ và nghiến răng; bọn yêu tinh la hét và giậm chân
giận dữ, rồi phóng những cây giáo nặng nề lên không trong vô vọng. Đám
đại bàng sà xuống đầu chúng; cú xô mạnh của những đôi cánh trong bóng
tối đập chúng ngã lăn ra đất hoặc hất văng chúng ra xa; những bộ móng
chim xé toạc mặt bọn yêu tinh. Mấy con chim khác bay tới các ngọn cây và
quắp lấy các chú lùn lúc này đang cố liều trèo lên càng cao càng tốt.

Bilbo tội nghiệp suýt tí nữa lại bị bỏ rơi! Anh chàng chỉ vừa kịp túm lấy hai
cẳng chân Dori, vì Dori được chở đi cuối cùng; và họ cùng bay vút lên phía
trên đám hỗn loạn và lửa cháy, Bilbo đu đưa trong không khí với hai cánh
tay muốn gãy rời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.