ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 143

dàng, nhưng bờ bên kia là một vách đá dựng đứng trên một dòng nước
xoáy. Ta đã phải cuốc bộ hàng dặm đường mới tìm được một quãng sông
rộng nhưng khá nông để lội và bơi qua, rồi lại phải đi ngược trở lại hàng
dặm đường để tìm lại những vết chân kia. Khi đó thì đã quá muộn nên ta
không thể lần theo xa hơn nữa. Những vết chân ấy tiến thẳng về phía rừng
thông trên triền phía Đông của Dãy Núi Mù Sương, nơi mà chúng ta đã có
một buổi liên hoan thú vị với lũ Sài Lang vào đêm hôm kia ấy. Và giờ thì ta
nghĩ mình cũng đã trả lời câu hỏi thứ nhất của các vị rồi,” Gandalf ngừng
lời, và lão ngồi yên lặng một lúc lâu.

Bilbo cho rằng mình hiểu ý lão phù thủy định nói gì. “Chúng ta sẽ làm gì,”
anh chàng kêu lên, “nếu như ông ấy dẫn cả lũ Sài Lang và bọn yêu tinh đến
tận đây? Tất cả chúng ta sẽ bị bắt và bị giết! Tôi tưởng ông đã bảo rằng ông
ấy không phải là bạn của chúng kia mà.”

“Ta quả đã bảo thế. Đừng có mà ngớ ngẩn! Cậu đi ngủ đi thì hơn, trí khôn
của cậu đang buồn ngủ đấy.”

Anh chàng hobbit cảm thấy khá thất vọng, và bởi dường như chẳng có việc
gì để mà làm, anh chàng đi ngủ thật; và trong lúc các chú lùn còn đang ca
hát, anh chàng ngủ thiếp đi, đầu óc nông cạn của anh chàng vẫn còn băn
khoăn về Beorn cho tới khi mơ thấy hàng trăm con gấu đen đang nhảy
những điệu vũ chậm chạp và nặng nề quanh sân sau dưới ánh trăng. Thế là
anh chàng tỉnh giấc khi mọi người còn đang ngủ, và lại nghe thấy những
tiếng sột soạt, xô đẩy, khụt khịt và gầm gừ như lần trước.

Sáng hôm sau tất cả bọn họ được Beorn đích thân đánh thức. “Thế là tất cả
các vị vẫn còn ở đây!” ông nói. Ông nhấc anh chàng hobbit lên và cười to:
“Vẫn chưa bị lũ Sài Lang, bọn yêu tinh hoặc bầy gấu độc ác ăn thịt”; rồi
ông ấn mạnh vào áo gi lê của anh chàng Baggins một cách rất cợt nhả.
“Chú thỏ con này đang béo đẹp ra nhờ bánh mì và mật ong đây,” ông tủm
tỉm cười. “Hãy đi ăn thêm chút nữa đi!”

Thế là tất cả bọn họ cùng đi ăn điểm tâm với ông. Beorn bỗng trở nên rất
vui nhộn; thật ra ông dường như vô cùng hóm hỉnh và khiến bọn họ cười
vang bằng những câu chuyện khôi hài; bọn họ không phải băn khoăn nhiều
về việc ông đã đi đâu về hoặc vì sao ông lại tử tế với họ đến vậy, bởi đích
thân ông đã kể cho họ nghe. Ông đã sang bên kia sông rồi nhanh chóng đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.