ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 160

anh chàng đã leo tới gần ngọn cây. Suốt khoảng thời gian đó anh chàng cứ
băn khoăn không biết liệu trên cây có nhện không, và liệu mình sẽ xuống
đất bằng cách nào (nếu không phải là ngã xuống).

Cuối cùng anh chàng nhoi đầu lên khỏi mái lá rừng, và sau đó có thấy lũ
nhện thật. Nhưng những con nhện này trông cũng chỉ nhỏ bé như biết bao
con nhện khác, và chúng đang đuổi theo lũ bướm. Bilbo lóa cả mắt vì ánh
sáng. Anh chàng có thể nghe tiếng những chú lùn quát lên với mình từ mãi
tít bên dưới, nhưng lại không thể trả lời mà chỉ bíu thật chặt và hấp háy
mắt. Mặt trời chiếu sáng rực rỡ, và mãi một lúc lâu sau anh chàng mới có
thể quen nổi. Khi đã quen với ánh sáng rồi, anh chàng thấy khắp xung
quanh mình là một biển màu lục thẫm, đây đó xao động bởi làn gió nhẹ; và
có hàng trăm con bướm ở khắp mọi nơi. Tôi cho rằng đó là một loại “hoàng
đế đỏ tía”, một loại bướm yêu thích những ngọn cây sồi, nhưng những con
bướm này lại chẳng đỏ tía chút nào, chúng toàn một màu đen sẫm mượt
như nhung mà không có đốm nào cả.

Anh chàng ngắm nhìn những “hoàng đế đen” một lúc lâu, thụ hưởng cái
cảm giác gió nhẹ mơn man trên tóc và ve vuốt mặt mình, nhưng cuối cùng
tiếng kêu của các chú lùn lúc này đang chỉ biết giậm chân vì sốt ruột ở bên
dưới đã nhắc nhở anh chàng quay về với công việc thực sự của mình. Công
việc ấy chẳng có kết quả gì. Cố căng mắt ra mà nhìn khắp bốn bề xung
quanh, anh chàng cũng chẳng thấy điểm tận cùng của cây lá rừng đâu cả.
Trước đó lòng đã bớt ưu phiền vì được thấy mặt trời và cảm giác mơn man
của gió, giờ đây anh chàng lại thấy buồn vô hạn: có trèo xuống dưới kia thì
cũng chẳng có gì để mà ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.