ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 17

“Mình mời lão ta đến dùng trà làm quái gì nhỉ?” anh chàng vừa tự nhủ vừa
bước vào phòng lương thực.Tuy chỉ vừa ăn điểm tâm nhưng anh chàng
nghĩ bụng dùng một hai cái bánh ngọt và uống một chút gì đó thì cũng tốt
sau cơn hoảng sợ của mình.

Trong thời gian đó lão Gandalf vẫn còn đứng ngoài cửa và cứ lặng lẽ cười
hoài. Một lát sau lão tiến bước và dùng đầu nhọn của cái gậy mà khía một
ký hiệu kỳ cục lên cánh cửa trước đẹp đẽ màu xanh của anh chàng
hobbit.Rồi lão rảo bước bỏ đi, gần như đúng vào lúc Bilbo sắp ăn xong cái
bánh thứ hai và bắt đầu chắc mẩm là mình đã thoát hẳn khỏi những cuộc
mạo hiểm.

Ngày hôm sau anh chàng hầu như đã quên bẵng lão Gandalf. Anh chàng
không nhớ rõ mọi việc lắm, trừ phi đã ghi lên Bảng Nhắc Việc như thế này:
Gandalf Trà Thứ Tư. Ngày hôm qua vì quá bối rối nên anh chàng đã không
làm được việc gì đại loại như thế.

Đúng trước giờ dùng trà thì có tiếng chuông rung rất to ở cửa trước, và khi
đó anh chàng sực nhớ ra! Anh chàng hối hả bắc ấm đun nước và dọn ra một
bộ chén đĩa nữa, thêm một hai cái bánh, rồi chạy ra cửa.

“Tôi rất xin lỗi đã để ông phải đợi!” anh chàng đã toan nói thì nhận ra là
đâu phải lão Gandalf. Đó là một chú lùn có bộ râu màu xanh nhét vào trong
chiếc dây lưng màu vàng, đôi mắt sáng ngời bên dưới chiếc mũ trùm màu
lục sẫm. Cửa vừa mở là chú len ngay vào bên trong, cứ như thể có người
đang chờ đợi chú vậy.

Chú treo tấm áo khoác có mũ trùm của mình vào cái mắc gần nhất rồi cúi
rạp xuống chào và nói, “Dwalin sẵn sàng phục vụ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.