ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 234

Các bạn hầu như sẽ chẳng tin điều đó, song anh chàng Bilbo tội nghiệp lại
thật sự rất sửng sốt. Từ trước tới giờ toàn bộ suy nghĩ và sức lực của anh
chàng đều tập trung vào việc lên tới Quả Núi và tìm ra cửa vào. Anh chàng
đã không hề bận tâm tự hỏi cái kho báu ấy sẽ được dời đi như thế nào,
tất nhiên cũng chẳng hề nghĩ làm sao để đem số của cải có thể là phần của
mình trở về qua cả một quãng đường dài tới Đáy Túi Gầm Đồi.

Lúc này một nỗi ngờ vực khó chịu bắt đầu nảy ra trong tâm trí anh chàng -
liệu các chú lùn cũng đã quên cái điểm quan trọng này, hay là họ cứ luôn
cười thầm anh chàng? Lối trò chuyện kiểu rồng đã tác động đến những kẻ
non nớt như thế đấy. Dĩ nhiên là Bilbo đã phải cảnh giác; song lão rồng
Smaug lại có một cá tính quá mạnh mẽ lấn át.

“Ta nói cho lão biết,” anh chàng nói, cố tỏ ra vẫn trung thành với các bạn
đồng thời giữ vững lập trường của mình, “rằng vàng chỉ là chuyện bọn ta
nghĩ thêm về sau. Bọn ta vượt đồi và độn thổ, lướt sóng và cưỡi gió tới
đây để Trả thù. Hỡi lão Smaug giàu có vô cùng..., chắc chắn ngươi phải
nhận ra rằng cuộc sống thịnh vượng của ngươi đã mang lại cho ngươi một
số kẻ thù không đội trời chung chứ?”

Khi đó lão rồng đã thực sự cười lớn - một âm thanh kinh hồn táng đởm
khiến Bilbo lẩy bẩy sụm xuống sàn, trong khi đó ở mãi tít phía trên trong
đường hầm các chú lùn túm tụm lại với nhau và hình dung rằng anh chàng
hobbit đã đi đến một kết cục đột ngột và buồn bã.

“Trả thù!” lão khịt khịt mũi, và ánh sáng từ đôi mắt lão chiếu sáng cả
phòng lớn khắp từ sàn tới trần như một ánh chớp đỏ rực. “Trả thù! Ông Vua
dưới gầm Quả Núi đã chết rồi, lấy đâu ra dòng dõi của ông ta còn dám trả
thù? Huân tước Girion của Thung Lũng đã chết rồi, mà ta đã ăn thịt con
dân của hắn như một con sói giữa đàn cừu, lấy đâu ra con cháu của hắn còn
dám đến gần ta? Ta muốn giết người ở đâu thì giết và chẳng một ai dám
chống cự hết. Ta đã hạ gục các chiến binh của thời xưa mà ngày nay thì đâu
có những người như chúng trên thế gian này. Hồi đó ta còn trẻ và mềm yếu.
Bây giờ ta đã già và khỏe, rất khỏe, rất khỏe, gã Trộm trong Bóng tối ạ!”
lão hể hả nói. “Áo giáp của ta dày gấp mười cái khiên, răng của ta là những
thanh gươm, móng vuốt của ta là giáo mác, cái quẫy đuôi của ta là một
tiếng sét, đôi cánh của ta là dông bão, còn hơi thở của ta là cái chết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.