ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 245

thậm chí là trong một kho báu phi thường, thậm chí là trên cả thế gian này.
Suốt trong lúc anh chàng trèo lên, vẫn cái tia sáng trắng lờ mờ ấy tỏa ra
phía trước anh chàng và kéo đôi bàn chân anh chàng về phía nó. Tia sáng
chầm chậm lớn dần thành một quả cầu nhỏ sáng lờ mờ. Lúc này khi anh
chàng đến gần, bề mặt viên ngọc nhuốm một ánh long lanh nhiều
màu, phản chiếu và tan ra từng mảnh trong ánh đuốc chập chờn. Cuối cùng
anh chàng cúi xuống nhìn nó, và nín thở. Viên ngọc lớn tỏa sáng trước hai
bàn chân anh chàng bằng thứ ánh sáng từ bên trong chính nó, và hơn nữa,
do được tạo tác bởi giống người lùn, những người đã đào nó từ trái tim quả
núi vàothời xa xưa, viên ngọc tiếp nhận toàn bộ ánh sáng chiếu vào nó và
chuyển hóa thành hàng vạn tia sáng trắng rực rỡ xen những ánh phản quang
lấp lánh sắc cầu vồng.

Bỗng nhiên cánh tay Bilbo đưa về phía viên ngọc vì bị lôi kéo bởi sức
quyến rũ mê hoặc của nó. Bàn tay nhỏ bé của anh chàng không nắm xuể
nó, bởi đó là một viên ngọc lớn và nặng; song anh chàng nâng nó lên, nhắm
mắt lại, rồi bỏ nó vào trong cái túi sâu nhất của mình.

“Bây giờ mình quả là một gã trộm!” anh chàng nghĩ bụng. “Song có lẽ lúc
nào đó mình phải kể cho các chú lùn về viên ngọc này. Họ đã bảo rằng
mình có thể chọn lựa phần riêng của mình; vậy thì mình nghĩ mình sẽ chọn
cái này, nếu họ lấy toàn bộ phần còn lại!”

Tuy vậy anh chàng vẫn cảm thấy không an tâm vì việc lựa chọn kia không
thật sự ngụ ý bao gồm cả viên ngọc tuyệt diệu này, và lo rằng nó có thể sẽ
gây phiền toái.

Lúc này anh chàng lại bước tiếp. Anh chàng trèo xuống sườn bên kia của
đống báu vật, và ánh đuốc của anh chàng biến khỏi tầm nhìn của các chú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.