ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 254

Chương XIV - LỬA VÀ NƯỚC

Bây giờ nếu các bạn, giống như các chú lùn, mong được biết tin tức về lão
rồng Smaug thì các bạn lại phải trở về cái buổi tối từ hai hôm trước khi lão
đập nát cánh cửa bí mật rồi bay đi trong cơn giận dữ.

Hầu hết người dân ở thị trấn Hồ Esgaroth đều ở trong nhà, bởi gió lạnh thổi
về từ phía Đông mờ tối, song một vài người lại đang dạo chơi trên các bờ
kè, ngắm nhìn những vì sao tỏa sáng từ các khoảng nước phẳng lặng trên
hồ ngay từ lúc chúng lấp lánh trên bầu trời, bởi họ vẫn thường thích như
vậy. Từ thị trấn của họ, Quả Núi Cô Đơn bị những ngọn đồi thấp ở phía
cuối hồ che khuất gần hết, suốt từ cái lỗ hổng mà Sông Chảy đổ xuống từ
phương Bắc chảy qua. Họ chỉ có thể nhìn thấy cái đỉnh cao của nó khi thời
tiết đẹp, mà họ cũng hiếm khi ngắm nhìn nó, bởi ngay cả trong ánh sáng
ban mai trông nó cũng đầy vẻ hăm dọa và tăm tối. Lúc này nó đã biến mất,
bị xóa sạch trong bóng tối.

Bỗng nhiên đỉnh núi lại thấp thoáng hiện ra; một làn ánh sáng rực khẽ chạm
vào nó rồi mờ nhạt dần.

“Nhìn kìa!” một người nói. “Lại là ánh sáng ấy đấy! Mấy người lính canh
đêm qua bảo rằng nó cứ lóe lên rồi lại mờ dần suốt từ nửa đêm cho tới rạng
đông. Có chuyện gì đang xảy ra ở tít trên đó rồi.”

“Có lẽ ông Vua dưới gầm Quả Núi đang đúc vàng,” một người khác nói.
“Đã lâu lắm rồi kể từ khi ngài đi về phương Bắc. Đã đến lúc những bài hát
kia lại chứng tỏ mình rồi.”

“Ông Vua nào?” một người khác nói, giọng nghiêm nghị. “Cũng có khả
năng đó là lửa của lão rồng kẻ cướp, ông Vua duy nhất dưới gầm Quả Núi
mà chúng ta từng biết.”

“Cậu lúc nào cũng tiên đoán toàn những chuyện buồn!” những người khác
nói. “Hết lụt lội lại đến cá bị nhiễm độc. Hãy nghĩ đến chuyện gì đó vui
vẻ đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.