ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 256

tưởng tượng có thể sánh nổi cảnh tượng đêm ấy. Cùng với tiếng bật dây
cung phừng phừng và tiếng kèn đinh tai nhức óc, cơn thịnh nộ của lão rồng
bốc cao tột độ, tới mức lão phát điên lên không còn biết gì nữa. Từ trước
tới giờ, đã bao năm nay không kẻ nào dám khiêu chiến lão; ngay cả bây giờ
lẽ ra họ cũng không dám nếu không có cái anh chàng nói giọng nghiêm
nghị kia (tên anh ta là Bard), anh này cứchạy đi chạy lại mà cổ vũ các cung
thủ và thúc giục viên Thị trưởng ra lệnh cho họ chiến đấu đến mũi tên cuối
cùng.

Lửa phụt ra từ miệng lão rồng. Lão lượn tròn một lát trong khoảng không
tít cao trên đầu họ, thắp sáng cả mặt hồ; cây cối bên bờ ánh lên màu đồng
và màu máu cùng những cái bóng đen sẫm nhấp nhô nơi chân họ. Sau đó
lão lao thẳng xuống qua làn mưa tên, liều lĩnh trong cơn thịnh nộ, chẳng
buồn quay hai bên sườn đầy vẩy về phía kẻ thù mà chỉ tìm cách thiêu rụi
thị trấn.

Lửa bốc lên từ những mái tranh và các đầu rầm gỗ trong lúc lão ầm ầm lao
xuống, lướt qua rồi lại vòng trở lại, dù rằng người ta đã hắt ướt nước lên
mọi thứ trước khi lão đến. Một lần nữa hàng trăm bàn tay lại vẩy nước vào
bất kỳ chỗ nào bén lửa. Lão rồng lồng lộn quay lại. Một nhát quét đuôi
của lão khiến mái Tòa nhà Lớn sụp đổ tan tành. Những ngọn lửa không thể
nào dập tắt bốc cao trong đêm. Lão lao xuống một lần rồi lại một lần nữa,
và một ngôi nhà rồi lại một ngôi nhà nữa bốc cháy và đổ sụp; vậy mà
không một mũi tên nào gây trở ngại cho lão hoặc làm lão đau hơn một con
ruồi vùng đầm lầy có thể làm.

Những người đàn ông đã bắt đầu nhảy xuống nước từ mọi phía. Phụ nữ và
trẻ em bị dồn lên những chiếc thuyền nặng trĩu ở khu chợ dưới nước.
Người ta quẳng vũ khí xuống. Ở cái nơi mà trước đó không lâu cất lên
những bài ca xưa về niềm hạnh phúc sắp đến của giống người lùn giờ chỉ
còn lại đau buồn và than khóc. Lúc này thì người ta nguyền rủa họ. Bản
thân viên Thị trưởng cũng đang chạy tới cái thuyền lớn mạ vàng, hy vọng
sẽ chèo thoát thân trong cảnh hỗn loạn. Chẳng mấy chốc toàn bộ thị trấn
sẽ vắng ngắt và bị thiêu rụi tới tận mặt nước hồ.

Đó là hy vọng của lão rồng. Bọn chúng cứ lên thuyền hết đi, lão cũng
chẳng bận tâm. Lúc ấy lão có thể chơi cái trò săn bắt thú vị, rồi thì đến khi
đói khát chúng cũng phải dừng lại một chỗ thôi. Cứ mặc chúng tìm cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.