ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 282

Chương XVII - MÂY TAN

Sớm hôm sau tiếng kèn vang lên trong khu trại. Ngay sau đó một người
đưa tin hối hả chạy dọc con đường hẹp. Còn cách một quãng thì anh ta
dừng lại chào họ rồi hỏi xem liệu lúc này Thorin có sẵn lòng lắng nghe
thêm một sứ giả nữa không; bởi đã có những tin tức mới, và các điều kiện
đã được thay đổi.

“Nhất định là Dain rồi!” Thorin nói khi nghe thông báo như vậy. “Chúng đã
nghe phong thanh về việc ông ấy sắp đến. Ta đã nghĩ chuyện này sẽ làm
chúng thay đổi tính khí mà! Hãy bảo bọn chúng đến ít người và không
mang vũ khí, rồi ta sẽ nghe,” Thorin la to với chú lùn chạy vào báo tin.

Khoảng giữa trưa lại thấy lá cờ của các tiên và người vùng Hồ được vác ra.
Một toán hai mươi người đang đến gần. Tại đoạn đầu con đường hẹp, họ
cất bỏ gươm giáo rồi tiến về phía Cổng. Các chú lùn lấy làm lạ khi thấy
trong bọn họ có cả Bard và Vua Tiên, và phía trước hai người này là một
ông già vận áo choàng có mũ trùm đang bưng một chiếc hộp bằng gỗ nẹp
sắt rất chắc chắn.

“Chào Thorin!” Bard nói. “Ông vẫn giữ nguyên ý kiến phải không?”

“Dù vật đổi sao dời ý ta cũng không hề thay đổi,” Thorin trả lời. “Ngươi
đến để hỏi ta những câu hỏi vớ vẩn ư? Mà lũ tiên vẫn chưa ra về như ta đã
đề nghị! Chúng còn ở đây thì ngươi có đến thương lượng với ta cũng chẳng
ăn thua gì đâu.”

“Vậy không thứ gì có thể khiến ông chịu nhường một tí vàng nào sao?”

“Trong các thứ mà ngươi và các bạn ngươi có, chẳng gì có thể đưa ra
thương lượng hết.”

“Thế viên ngọc Arkenstone của Thrain thì sao?” Bard nói, và ngay lúc đó
ông già mở hộp rồi giơ cao viên ngọc lên. Ánh sáng vọt ra từ bàn tay ông,
rực rỡ và chói lòa giữa ban trưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.