ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 35

“Thế thì tốt quá,” Thorin nói, “có lẽ chuyên gia ăn trộm cho chúng tôi vài ý
kiến hoặc gợi ý đi nào.” Gã quay lại nói với Bilbo bằng một vẻ lịch sự giả
tạo.

“Trước hết tôi muốn được biết thêm đôi chút về mọi việc,” anh chàng nói,
cảm thấy vừa rất bối rối vừa dao động trong lòng, song cho đến lúc này anh
vẫn kiên quyết tiếp tục mọi việc theo tính cách của dòng họ Took. “Ý tôi là
về số vàng và lão rồng, và tất cả, và việc số vàng ấy đến đó bằng cách nào
và nó thuộc về ai, và vân vân và cụ thể hơn nữa.”

“Chao ôi!” Thorin nói, “cậu không có một tấm bản đồ à? và cậu không
nghe bài hát của bọn ta sao? mà bọn ta chẳng đã bàn về tất cả chuyện này
hàng giờ rồi đó sao?”

“Dù sao tôi cũng muốn mọi chuyện phải dễ hiểu và rõ ràng,” anh chàng
khăng khăng nói, khoác lên mình thái độ nghiêm túc và thực tế (thường chỉ
dành cho những kẻ tìm cách vay tiền của anh), và cố hết sức tỏ ra khôn
ngoan, cẩn trọng và chuyên nghiệp, xứng với sự tiến cử của Gandalf. “Tôi
cũng cần biết về những rủi ro, những chi phí mình phải bỏ tiền túi ra, thời
gian cần thiết, công sá và vân vân” - nói vậy là anh chàng ngụ ý: “Tôi sẽ
được gì từ số vàng đó? và liệu tôi có còn sống mà trở về không?”

“Ồ thôi được,” Thorin nói. “Đã lâu lắm rồi, vào thời ông nội Thror của ta,
dòng họ ta bị đuổi ra khỏi vùng viễn Bắc, rồi quay trở lại, đem hết của cải
và công cụ của họ tới Quả Núi này trên bản đồ. Quả Núi đó trước kia được
cụ kỵ nhà ta phát hiện ra, đó là cụ cố Thrain, nhưng hồi ấy người ta khai
mở, người ta đào đường hầm, người ta xây cất nhà cửa và công xưởng đồ
sộ hơn - ngoài ra, ta tin rằng họ cũng tìm thấy rất nhiều vàng và cơ man nào
là châu báu nữa. Dù sao thì họ cũng trở nên vô cùng giàu có và nổi tiếng,
còn ông nội ta thì một lần nữa lại là Vua dưới gầm Quả Núi và cụ được
những người trần tục vô cùng kính trọng, những người này sinh sống ở phía
Nam và dần dần tản lên mạn Sông Chảy, tới tận cái thung lũng bị Quả Núi
che khuất. Họ đã xây dựng cái thị trấn Thung Lũng vui vẻ kia vào thời đó.
Các vua chúa thường cho mời thợ rèn của chúng ta, và thậm chí ban thưởng
rất hậu hĩ cho cả những người ít khéo tay nhất. Các bậc cha mẹ thường nài
nỉ chúng ta nhận con em họ đến học việc, và trả công chúng ta thật hào
phóng, đặc biệt là bằng lương thực, vì vậy chúng ta chẳng bao giờ phải bận
tâm tự mình trồng trọt hoặc tìm mua. Nhìn chung đó là những năm tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.