ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 37

rượu, các khu nhà lớn và lối đi. Sau đó không còn người lùn nào ở bên
trong sống sót, và hắn chiếm tất cả của cải của họ. Có lẽ, vì đó là cung cách
của lũ rồng, hắn đã chất tất cả số của cải đó thành một đống lớn sâu trong
núi và dùng nó làm giường ngủ. Về sau hắn thường bò ra ngoài qua cổng
lớn và tới thị trấn Thung Lũng vào ban đêm, bắt người mang đi, đặc biệt là
các trinh nữ, để ăn thịt, cho tới khi thị trấn này hoang tàn, tất cả dân ở đó
đều chết hoặc bỏ đi hết. Tình hình ở đó hiện nay thế nào thì ta không biết
đích xác, nhưng ta cho rằng ngày nay không ai sinh sống gần Quả Núi,
cùng lắm cũng là đến ở bờ bên kia của Hồ Dài.

“Mấy người ít ỏi bọn ta ở rất xa bên ngoài quả núi đã ngồi khóc trong chỗ
ẩn nấp và nguyền rủa lão rồng Smaug; và tại đó bọn ta bất ngờ thấy bố và
ông nội ta đến nhập bọn, râu ria cháy sém. Họ hầm hầm vẻ mặt nhưng lại
nói rất ít. Khi ta hỏi xem họ đã trốn thoát bằng cách nào, họ bảo ta hãy nín
lặng, rằng một ngày nào đó đến lúc thích hợp thì ta khắc biết. Sau đó chúng
ta ra đi, và từ đó tới nay chúng ta đã phải ráng sức kiếm sống khắp mọi
miền xuôi ngược, thường xuyên phải hạ mình làm nghề thợ rèn hoặc thậm
chí đi đào than. Song không bao giờ chúng ta quên cái kho báu bị ăn cướp
của mình. Và ngay cả lúc này, khi mà ta sẵn sàng thừa nhận là bọn ta đã
dành dụm được kha khá và không đến nỗi túng thiếu lắm” - nói đến đây
Thorin lấy tay vuốt ve sợi dây chuyền vàng quanh cổ mình - “bọn ta vẫn có
ý định giành lại nó, và trả hận lão rồng Smaug - nếu chúng ta có thể.

“Ta vẫn thường băn khoăn về chuyện bố và ông nội ta đã trốn thoát. Bây
giờ ta hiểu là hồi ấy hẳn phải có một lối Cửa Hông bí mật mà chỉ có họ
biết. Song hình như họ đã vẽ một bức bản đồ, và ta muốn biết làm thế nào
mà Gandalf đã vớ được nó, và tại sao nó lại không được truyền lại cho ta,
người thừa kế hợp pháp kia chứ.”

“Ta đã không ‘vớ được nó’ đâu, ta đã được trao cho đấy,” lão phù thủy nói.
“Ông nội Thror của ngươi đã bị tên yêu tinh Azog giết tại vùng mỏ Moria,
ngươi nhớ chứ.”

“Ta nguyền rủa cái tên hắn, phải,” Thorin nói.

“Còn Thrain, bố ngươi, đã bỏ đi vào ngày hai mươi mốt tháng Tư, đến hôm
thứ Năm vừa qua là tròn một trăm năm, và suốt từ đó tới nay ngươi chưa hề
gặp mặt...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.