ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 44

Thoạt đầu bọn họ qua những vùng đất của người hobbit, một xứ sở rộng
lớn và đẹp đẽ có những con người tử tế sinh sống, có những con đường tốt,
một vài nhà trọ, và thỉnh thoảng lại thấy một người lùn hoặc một tá điền
thong thả đi công chuyện. Rồi họ tới những vùng đất mà ở đó người ta nói
giọng rất lạ và hát những bài hát mà Bilbo chưa nghe thấy bao giờ. Lúc này
bọn họ đã tiến sâu vào Xứ Lẻ Loi, ở đó không còn người, không có quán
trọ, và những con đường ngày càng xấu hơn. Không xa về phía trước là
những quả đồi hiu quạnh cứ vươn cao lên mãi và rậm rịt cỏ cây. Trên vài
quả đồi ấy là những lâu đài cổ nom gớm ghiếc, cứ như thể chúng đã được
những kẻ độc ác xây nên. Mọi vật có vẻ ảm đạm, bởi thời tiết hôm ấy bỗng
thay đổi tệ hại. Trước đó nói chung trời đẹp hiếm thấy trong tháng Năm,
thậm chí là cả trong những câu chuyện vui, vậy mà lúc này trời lại lạnh và
ẩm ướt. Tại Xứ Lẻ Loi bọn họ bắt buộc phải hạ trại khi nào có thể, song ít
ra thì lúc đó trời cong khô ráo.

“Nghĩ mà xem, sắp tới tháng Sáu rồi,” Bilbo vừa làu bàu vừa lội bì bõm
phía sau những người khác trên một con đường mòn rất lầy lội. Lúc đó là
sau giờ dùng trà buổi chiều, trời đang đổ mưa như trút, mà đã mưa như thế
suốt cả ngày rồi; cái mũ trùm cứ nhỏ giọt vào mắt anh chàng, áo khoác thì
sũng nước; chú ngựa con thì mệt mỏi và cứ trượt chân trên những hòn đá;
những người khác thì quá cáu bẳn nên chẳng hơi đâu mà trò chuyện cùng.
“Mà mình chắc là mưa đã ngấm vào số quần áo khô và mấy túi lương thực
rồi,” Bilbo nghĩ bụng. “Cái việc đi ăn trộm và mọi thứ liên quan đến nó thật
là gớm chết! Giá mà lúc này mình đang ở nhà, ngồi bên lò sưởi trong cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.