ANH CHÀNG HOBBIT - Trang 72

lắm mới dắt được ngựa cùng đi. Tuy nhiên chặng đường cũng không xa, và
chẳng mấy chốc họ đã đến một tảng đá lớn chòi ra trên lối mòn. Nếu bước
về phía sau, các bạn sẽ thấy một cái cổng tò vò thấp ở sườn núi. Cổng chỉ
đủ rộng cho lũ ngựa len mình lách vào sau khi đã tháo hết hành lý và gỡ bỏ
yên cương. Khi chui qua vòm cổng đó, họ thấy tiếng mưa gió bên ngoài dễ
chịu chứ không như lúc gió mưa khắp nơi xung quanh họ, và cảm thấy an
toàn trước lũ khổng lồ cùng những tảng đá chúng ném vung vít. Song lão
phù thủy không dám liều. Lão bật sáng chiếc gậy phép của mình - như lão
đã làm hôm nào tại phòng khách của Bilbo, dường như đã lâu lắm rồi, chắc
các bạn còn nhớ - và trong ánh sáng đó bọn họ thăm dò khắp lòng hang.

Hang này dường như khá rộng, mà lại không quá lớn và bí ẩn. Nền hang
khô ráo và vài cái hốc trong hang có thể làm nơi ẩn náu dễ chịu. Ở một đầu
hang có chỗ cho đàn ngựa; và chúng đứng đó (rất vui mừng vì sự thay đổi
này), xả hơi và nhai rào rạo đồ ăn trong chiếc túi treo trên cổ. Oin và Gloin
muốn nhóm một đống lửa ở cửa hang để hong khô quần áo, nhưng Gandalf
không cho phép. Thế là hai chú trải bộ đồ ướt của mình lên nền hang, và
lấy quần áo khô từ các bọc khác ra; sau đó họ chuẩn bị chăn đắp, lấy tẩu ra
và thổi vòng khói, những vòng tròn khói này được Gandalf tô thành các
màu khác nhau rồi khiến chúng vút lên nhảy múa gần trần hang để bọn họ
tiêu khiển. Họ cứ chuyện trò hoài và quên bẵng về trận bão, rồi lại bàn xem
mỗi người sẽ làm gì với phần kho báu của mình (khi họ được nhận, mà lúc
này thì điều đó dường như không quá bất khả thi); và thế là họ lần lượt lăn
ra ngủ. Và đó là lần cuối cùng họ sử dụng lũ ngựa, những gói đồ, hành lý
và các vật dụng cá nhân mà họ đã mang theo.

Rốt cuộc, việc anh chàng Bilbo nhỏ bé cùng đi với bọn họ vào đêm hôm ấy
hóa ra lại là một điều hay. Bởi không hiểu vì sao mãi một lúc lâu anh chàng
vẫn không ngủ được; và khi đã ngủ, anh chàng lại có những giấc mơ kinh
hoàng. Anh chàng mơ thấy một vết nứt trên vách ở cuối hang cứ lớn dần
lên mãi, rồi mở ra mỗi lúc một rộng hơn, và anh chàng rất sợ hãi nhưng
không thể kêu to hoặc làm bất kỳ điều gì mà chỉ nằm mà nhìn. Sau đó anh
chàng mơ thấy nền hang cứ lún dần, rồi anh chàng trượt chân và bắt đầu rơi
xuống, rơi xuống mãi, có trời mà biết sẽ rơi xuống tận đâu.

Mơ tới đó anh chàng giật mình kinh hãi choàng tỉnh dậy, và phát hiện ra
một phần giấc mơ của mình là thật. Một vết nứt đã mở ra ở cuối hang, làm
thành một lối đi rộng. Anh chàng chỉ kịp nhìn lần cuối những cái đuôi ngựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.