ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 12

Chẳng bao giờ vui được khi chốn thiêng liêng xưa cũ của ta bị mạo phạm,
dẫu ta đã qua thuở thơ ngây đó rồi.

“Cậu đi rồi tớ sẽ cô đơn đến chết mất thôi,” Diana rên rỉ đến lần thứ một

trăm. “Cứ nghĩ mà xem, tuần sau là cậu đi rồi!”

“Nhưng lúc này chúng ta vẫn đang ở bên nhau mà,” Anne vui vẻ nói.

“Chúng ta không nên để tuần kế tiếp lấy đi niềm vui của tuần này. Tớ cũng
chẳng thích nghĩ tới chuyện rời đi tí nào, quê nhà là người bạn rất thân thiết
của tớ. Cô đơn ư? Chính tớ mới là người phải rên rỉ đây. Cậu sẽ ở lại với đủ
bạn đủ bè, và cả Fred nữa! Trong khi tớ một mình đối mặt với cả biển người
lạ, chẳng biết ai cả!”

“Ngoại trừ Gilbert, và Charlie Sloane,” Diana bắt chước kiểu nhấn giọng

láu lỉnh của Anne.

“Charlie Sloane sẽ an ủi tớ được nhiều đấy, hẳn là thế,” Anne mỉa mai

đồng ý, khiến cho hai cô nàng vô trách nhiệm cùng phá lên cười. Diana biết
rõ Anne nghĩ gì về Charlie Sloane, nhưng qua bao câu chuyện tâm sự tầm
phào, cô không biết chắc Anne cảm thấy thế nào về Gilbert Blythe. Rõ ràng
là Anne cũng chẳng biết điều này.

“Bọn con trai có thuê nhà ở đầu bên kia Kingsport thì với tớ cũng chẳng

khác gì,” Anne tiếp. “Tớ mừng là mình sắp vào trường Redmond học và tớ
chắc là mình sẽ thích nó sau một thời gian. Nhưng trong mấy tuần đầu, tớ
biết là tớ sẽ không thích đâu. Tớ còn chẳng được an ủi bằng niềm trông đợi
đến cuối tuần để về nhà như hồi đi học ở Queen nữa. Giáng sinh thì còn cả
ngàn năm nữa mới tới.”

“Mọi thứ đều đang thay đổi, hay là sắp sửa thay đổi,” Diana buồn bã nói.

“Tớ cảm thấy mọi việc sẽ chẳng bao giờ như xưa nữa, Anne à.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.