ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 121

“Ừ, nhớ cư xử cho đàng hoàng nhé,” bà dặn dò. “Không giẫm chân vào

bụi bẩn. Không ngừng trước hàng hiên để nói chuyện với mấy đứa trẻ con
khác. Không xoay người nhấp nhổm trên ghế. Đừng quên các câu ghi nhớ.
Đừng làm mất tiền quyên góp hay quên bỏ vào thùng. Không xì xầm lúc
cầu nguyện, và đừng quên phải tập trung lắng nghe bài giảng.”

Davy không thèm đáp trả. Cậu hùng hục đi ra đường, Dora líu ríu theo

sau. Nhưng linh hồn cậu bên trong vẫn sôi sục căm thù. Davy đã chịu đựng,
hoặc nghĩ rằng mình phải chịu đựng, không ít khổ cực dưới bàn tay và cái
lưỡi của bà Rachel Lynde kể từ khi bà tới sống ở Chái Nhà Xanh, bởi bà
Lynde không thể sống với bất kỳ ai, dù họ chín hay chín mươi tuổi, mà
không cố tìm cách uốn nắn họ theo khuôn phép. Và chỉ mới buổi chiều hôm
trước thôi, bà đã can thiệp để bà Marrilla không cho phép Davy đi câu cá
với nhà Timothy Cotton. Davy hiện vẫn còn sôi máu vì chuyện này.

Ngay sau khi ra đến đường, Davy dừng lại làm mặt nhăn nhó biến dạng

một cách quái dị khủng khiếp đến nỗi Dora sợ rằng cậu sẽ chẳng bao giờ
kéo thẳng mặt ra như cũ được, dẫu cô bé thừa biết tài năng của anh trai
trong trò này.

“Chết tiệt,” Davy rít lên.

“Ôi, Davy, đừng chửi thề,” Dora há hốc miệng sững sờ.

“‘Chết tiệt’ không phải là chửi thề - không hẳn thế. Có là chửi thề thật thì

anh cũng chẳng quan tâm,” Davy phản pháo vẻ bất cần.

“Ôi, nếu anh phải nói những lời khủng khiếp ấy thì cũng phải tránh ngày

Chủ nhật đi chứ,” Dora van vỉ.

Davy vẫn chưa thấy có gì đáng hối hận, nhưng từ tận nơi sâu thẳm trong

tâm hồn cậu cảm thấy rằng, có lẽ, mình đã đi hơi quá xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.