ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 140

chắn là cậu ấy sẽ không nói chuyện với tớ. Người ta hiểu lầm nhau nhiều
lúc thật kỳ lạ phải không Anne?”

“Hầu hết các vấn đề trong cuộc sống đều bắt nguồn từ sự hiểu lầm, tớ

nghĩ thế,” Anne đáp. “Giờ tớ phải đi đây, Ruby. Trễ rồi - và cậu không nên
dầm sương.”

“Cậu sẽ lại đến thăm tớ sớm nhé.”

“Ừ, sớm thôi. Và nếu có bất cứ điều gì tớ có thể làm để giúp cậu, tớ sẽ rất

sẵn lòng.”

“Tớ biết. Cậu đã giúp tớ rồi. Giờ thì chẳng có gì quá sức kinh khủng nữa.

Ngủ ngon nhé, Anne.”

“Ngủ ngon, bạn thân yêu.”

Anne chầm chậm đi bộ về nhà dưới ánh trăng. Buổi tối hôm nay đã thay

đổi điều gì đó trong cô. Cuộc sống nhuốm một ý nghĩa mới, một mục đích
sâu sắc hơn. Bề ngoài thì nó vẫn tiếp tục y như cũ; nhưng nơi sâu thẳm nhất
đã được khuấy động. Sau này cô sẽ không thể giống như Ruby phù phiếm
đáng thương. Khi đi tới cuối cuộc đời này, cô sẽ không để mình đối diện với
cuộc sống tiếp theo trong nỗi khủng hoảng đến co rúm người trước thứ gì
đó hoàn toàn xa lạ - thứ mà những suy nghĩ, lý tưởng và khát vọng thường
ngày không thể giúp cô thích nghi được. Những điều nhỏ nhặt của cuộc
sống, dẫu từng cái đều ngọt ngào và tuyệt vời, không phải là mục đích
sống; chúng ta luôn phải tìm kiếm và vươn tới những lý tưởng cao thượng
nhất; cuộc sống nơi thiên đàng phải được bắt đầu ngay từ trên trái đất này.

Lời chào tạm biệt trong khu vườn nhà Ruby cũng là lời vĩnh biệt. Anne

không bao giờ gặp lại Ruby lần nào nữa. Đêm hôm sau, Hội Cải tạo Làng
quê tổ chức tiệc chia tay với Jane Andrews trước khi cô này khởi hành đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.