ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 181

“Tớ có làm một cái bánh chanh hồi sáng. Cậu cứ cắt một miếng đi.”

Phil chạy ù vào kho thực phẩm và Anne rảo bước đi dạo trong vườn cây

cùng với Mốc. Đó là một buổi chiều xuân sớm ẩm ướt và ngập tràn mùi
thơm. Tuyết chưa tan hết trong công viên; một lớp tuyết mỏng xám xịt vẫn
còn nằm dưới hàng thông ven đường cảng, được che chắn khỏi ánh mặt trời
tháng Tư. Nó làm con đường dọc bến cảng trở nên lầy lội và khiến trời
chiều se lạnh. Nhưng cỏ đã mọc xanh um ở những góc khuất, và Gilbert đã
tìm thấy vài cụm dương mai yếu ớt ngọt ngào trong một góc khuất đâu đó.
Anh đi qua lối công viên, tay cầm đầy hoa dương mai.

Anne đang ngồi trên tảng đá lớn màu xám nơi vườn cây, ngắm nhìn

nhành bạch dương trơ trọi nghiêng nghiêng duyên dáng như một bài thơ
giữa ánh hoàng hôn đỏ nhạt. Cô đang xây dựng một tòa lâu đài trên mây -
một tòa nhà tuyệt vời với sân ngập nắng và hành lang trang nghiêm ngất
ngây mùi nước hoa Ả Rập, nơi cô vừa là chủ nhân vừa là nữ hoàng trị vì.
Cô cau mày khi thấy Gilbert băng qua vườn cây. Dạo gần đây, cô luôn tìm
được cách không ở một mình bên Gilbert. Nhưng giờ thì anh đã tóm được
cô; và thậm chí Mốc cũng bỏ rơi cô.

Gilbert ngồi xuống tảng đá bên cạnh cô và đưa cho cô bó hoa dương mai.

“Chúng có nhắc cậu nhớ tới quê nhà và những cuộc dã ngoại thời học trò

của chúng ta không hở Anne?” Anne cầm lấy và dụi mặt vào bó hoa.

“Giờ tớ đang ở ngay trong cánh đồng hoang của ông Silas Sloane,” cô

háo hức thốt lên.

“Tớ nghĩ vài ngày nữa cậu sẽ thực sự có mặt ở đó thôi mà?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.