ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 198

“Nhưng em không gọi cô ấy bằng ‘mẹ’,” cậu giải thích với Anne. “Cô

biết mà, cách gọi ấy chỉ thuộc về người mẹ thân thương của em, và em
không thể dành nó cho bất kỳ ai khác. Cô hiểu mà, cô giáo. Nhưng em gọi
cô ấy là ‘mẹ Lavendar’ và em yêu cô ấy chỉ kém mỗi ba em mà thôi. Em...
em còn yêu cô ấy nhiều hơn cô một tí xíu nữa, cô giáo ạ.”

“Phải như vậy mới đúng chứ,” Anne an ủi.

Paul giờ đã mười ba tuổi và khá cao so với tuổi của mình. Khuôn mặt và

đôi mắt cậu bé vẫn đẹp như thuở nào, và trí tưởng tượng của cậu vẫn y hệt
như một chiếc kính vạn hoa, biến tất cả mọi thứ rọi vào đó thành cầu vồng.
Cậu và Anne có nhiều chuyến đi lang thang thú vị trong rừng, trên đồng cỏ
và ngoài bãi biển. Chưa bao giờ có hai người “tri âm tri kỷ” đến mức vậy.

Charlotta Đệ Tứ đã trổ mã thành một thiếu nữ. Giờ cô bé chải ngược tóc

ra sau thành một búi to đùng và bỏ hẳn những chiếc nơ ruy băng xanh thời
xưa cũ, nhưng khuôn mặt của cô vẫn lấm tấm tàn nhang, mũi vẫn tẹt, miệng
và nụ cười vẫn rộng như trước giờ.

“Cô có nghĩ là giọng cháu giống bọn Yankee không, thưa cô Shirley?” cô

bé lo lắng hỏi.

“Cô không thấy vậy, Charlotta ạ.”

“Cháu mừng quá. Ở nhà họ bảo là cháu nói giọng Yankee, nhưng cháu

nghĩ chắc họ muốn chọc tức cháu thôi. Cháu chẳng ưa cái giọng Yankee
chút nào. Nhưng cháu không có gì phản đối người Yankee cả, thưa cô
Shirley. Họ cư xử đàng hoàng lắm. Nhưng chẳng bằng một góc đảo Hoàng
Tử Edward.”

Paul dành hai tuần đầu tiên của kỳ nghỉ để đến chơi nhà bà ngoại Irving

tại Avonlea. Anne đến đón cậu khi cậu mới tới, và thấy cậu đang phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.