ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 300

“Cháu đã cao lên hẳn ba phân kể từ khi cô đi nhé,” Davy tự hào thông

báo. “Giờ cháu cao bằng Milty Boulter rồi. Cháu vui quá xá. Giờ nó phải
dứt trò huênh hoang là mình cao hơn rồi. Này cô Anne, cô có biết chuyện
Gilbert Blythe sắp chết không?” Anne sững ra im lặng và bất động, nhìn
chằm chằm Davy. Khuôn mặt cô tái nhợt đến mức bà Marilla nghĩ cô sắp
ngất xỉu.

“Davy, giữ mồm giữ miệng nào,” bà Rachel giận dữ mắng. “Anne, đừng

như thế - đừng làm vẻ mặt như thế! Chúng tôi không định cho cháu biết
một cách đột ngột như vậy.”

“Thật - vậy - sao?” Anne hỏi với giọng như không phải của mình.

“Gilbert bệnh rất nặng,” bà Lynde trầm trọng kể. “Cậu ta bị sốt thương

hàn ngay sau khi cháu đi Nhà Vọng. Cháu không nghe tin đó sao?”

“Không,” giọng xa lạ ấy trả lời.

“Ngay từ đầu đó đã là một ca khá nặng. Bác sĩ nói cậu ta yếu quá rồi. Họ

mời một y tá chuyên nghiệp và làm mọi điều có thể. Đừng như thế mà
Anne. Còn sống thì còn hy vọng.”

“Ông Harrison ghé qua hồi chiều và nói rằng anh ấy chẳng còn hy vọng

gì cả,” Davy nhắc lại.

Bà Marilla, với vẻ già nua, rã rời và mệt mỏi, đứng dậy và dứt khoát tống

cổ Davy ra khỏi bếp.

“Ô, đừng như thế, bé thân yêu,” bà Rachel kêu lên, âu yếm khoác đôi tay

già nua quanh cô gái mặt tái nhợt. “Tôi vẫn chưa hết hy vọng, thực sự là
vẫn chưa hết mà. Cậu ấy vốn khỏe như voi, nhà Blythe là vậy mà, thế đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.