ANNE TÓC ĐỎ Ở ĐẢO HOÀNG TỬ EDWARD - Trang 93

“Đúng thế, cháu... cháu nghĩ là thế,” Anne lắp bắp, nhận thấy bà Patty

hoàn toàn nghiêm túc.

“Đương nhiên rồi. Cho nên tôi phải đi cùng để trông nom nó. Tôi nghĩ tôi

cũng sẽ thích chuyến đi này, tôi bảy mươi tuổi rồi nhưng vẫn còn chưa chán
sống. Nếu nghĩ tới chuyện đi châu Âu từ trước thì dám tôi đã đi rồi đấy.
Chúng tôi sẽ du lịch trong khoảng hai năm, có thể tới ba năm. Chúng tôi
khởi hành vào tháng Sáu, khi đó sẽ gửi chìa khóa cho các cô và để lại mọi
đồ đạc để các cô dùng khi cần. Chúng tôi chỉ đóng gói những thứ đặc biệt
quý trọng, những thứ còn lại sẽ để nguyên.”

“Bà sẽ để lại hai con chó sứ chứ?” Anne rụt rè hỏi.

“Cô muốn không?”

“Ôi, đương nhiên là muốn rồi. Chúng thật đáng yêu.” Vẻ hài lòng thoáng

hiện trên mặt bà Patty.

“Tôi thương hai con chó này lắm đấy,” bà nói vẻ tự hào. “Chúng đã hơn

trăm tuổi rồi nhé, chúng nằm ở hai bên lò sưởi này kể từ năm mươi năm
trước khi ông anh Aaron mua từ London về. Đại lộ Spofford chính là được
đặt theo tên ông anh Aaron của tôi đấy.”

“Chú ấy là một quý ông đáng trọng,” cô Maria lên tiếng lần đầu tiên kể từ

đầu tới giờ. “À, giờ thì các cô không còn gặp được người như chú ấy nữa
đâu.”

“Anh ấy là một người chú tốt, Maria ạ,” bà Patty nói đầy cảm xúc. “Cháu

nhớ tới anh ấy là đúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.