ẢO HÓA - Trang 7

mình đi. Tâm hồn cậu còn bàng hoàng như trong mộng, và chỉ bừng tỉnh
khi một mục tử gọi tên cậu. Anh chàng tức giận vì cậu đã vắng mặt quá lâu,
nhưng khi trông thấy Dasa, cậu chỉ mở lớn măt ngạc nhiên nhìn, dường như
không hiểu được ai đang nói gì với cậu, thì người kia kinh ngạc thốt lên:

- Sao thế, mày? Mày vừa trông thấy một vị thần tiên nào, hay gặp ma quỷ

chăng?

Dasa nói:

- Tôi đang ở trong rừng, dường như có một sức mạnh nào lôi cuốn tôi đến

chỗ ấy. Tôi muốn tìm mật. Nhưng tôi đã quên hết mọi sự vì thấy một ẩn sĩ
ngồi thiền định. Khi thấy gương mặt sáng ngời của ông ta, tôi cũng đứng
bất động nhìn ông một lúc lâu. Tôi muốn trở lại đấy chiều nay và mang cho
ông ta một ít quà. Ông ấy là một người thánh thiện.

- Thì mày hãy mang đi. Đem cho ông sữa và bơ ngọt. Chúng ta nên cung

kính cúng dường các vị ấy những gì ta có thể cúng.

- Nhưng tôi phải nói với ông ta như thế nào?

- Không cần phải nói gì cả, Dasa. Chỉ cần cúi thấp và đặt đồ cúng trước

mặt ông. Thế là xong.

Dasa làm y lời. Cậu phải mất một lúc để tìm ra chỗ cũ. Khoảng trống

trước chòi tranh bấy giờ vắng vẻ, nhưng cậu không dám đi vào trong chòi.
Bởi thế cậu đặt tặng phẩm trước cửa chòi rồi bỏ đi. Trong thời gian đàn bò
và đoàn người chăn còn lưu lại vùng lân cận, Dasa đem đồ cúng hàng ngày
vào buổi chiều. Một hôm cậu đến vào buổi sáng, thấy vị ẩn sĩ ngồi đắm
mình trong thiền quán; và lần này cũng thế, cậu bị thu hút bởi năng lực toát
ra từ nơi sự bình an của người, đứng lại đấy một lúc trong tâm trạng cực kỳ
hạnh phúc.

° ° °

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.