ẢO VỌNG - Trang 100

Bây giờ ông phải quên đi những tên tội phạm, và đắm mình trong đức hạnh
của các thành viên trong gia đình. Tiết trời đang trong tháng sáu, các cửa lớn
và cửa sổ của tòa nhà đều mở rộng, và các cháu ông chơi đùa vui vẻ bên
ngoài. Ông vừa lòng nhận thấy Winston và Madge yêu thương nhau thắm
thiết, và ông cũng vui lòng về việc Madge ráng đến dự lễ cưới của Edwin,
mặc dù đã cận ngày sinh đứa con thứ ba.

“Nó sinh đâu mà chả được!” Madge nói cách vô tư lự, và cười toáng lên

“Sinh đây lại càng ngộ hơn chứ, sinh ngay trong nhà của ông nội…”

Ông William chỉ mỉm cười, ông muốn các cháu ông sinh ở nơi khác hơn.

Thời tiết tuyệt vời. Edwin từ đại học về mang theo thành quả làm vui lòng
cha mẹ. Theo nhận xét của ông William thì giữa con trai ông và Vera, không
có gì đáng ngại. Đúng giờ đã định, cả gia đình đưa nhau đến Manchester để
dự lễ thành hôn vào lúc hai giờ chiều.

Không, giữa hai đứa không có áng mây mù nào cả. Edwin bình tĩnh đi

vào lòng thánh đường với Winston phù rể đi kèm. Hiện tại, không có đôi
thanh niên nam nữ nào đẹp hơn, ông William tự nhủ. Vị chủ tế tiến lên, mặc
lễ phục theo chức vụ, dương cầm trỗi nhạc, và từ bản nhạc êm dịu, chuyển
qua bản Hành khúc hôn nhân, long trọng và vui tươi, báo cho mọi người
đứng lên. Chỉ có mình dì Emma, bị bệnh thấp khớp, phải ngồi luôn nơi hàng
ghế đầu cạnh bà mẹ của Vera.

Một lần nữa, ông William tham gia vào cuộc diễu hành không dứt của đời

sống, một đám rước cảm động và nghiêm trang: Các cháu của ông tung
những cánh hoa hồng trên lối đi của đoàn người, Susan mặc áo dài
mousseline màu vàng kim, với tư cách là phù dâu chính, nhiều người khác
đi tiếp theo, mặc áo dài màu hồng, màu ngà, và sau cùng là cô dâu bận áo
cưới toàn trắng, thật tươi trẻ, tay đặt lên cánh tay của cha nàng. Ông bà
William đi ngang qua, nhưng lần này ông xúc động còn sâu xa hơn, vì Vera
chẳng chịu tin con trai ông đã làm điều gì xấu, nàng vẫn còn đứng bên
chàng, vững tin vào lời chàng nói, thật là một cô gái cao thượng, sẵn sàng
trở thành một người vợ cao thượng.

Dù vậy, ông vẫn hơi cảm thấy xao xuyến, vì nét mặt xanh xao của Vera

giống như các pho tượng. Trắng như đá cẩm thạch, nàng tiến lên chầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.