ẢO VỌNG - Trang 126

“Ông William mở tủ cẩn trong tường, lấy ra một chai rượu whisky và ba

cái ly. Ông rót vào mỗi ly một ít và cả ba người uống từ từ.”

“Và bây giờ?” Ông William hỏi.
“Susan, kể lại đi!” Peter giục.
Anh ta ngồi trong một cái ghế bành, hai chân duỗi thăng, môi dưới trề ra.
Susan bắt đầu:
“Khi chúng con đến thì Jessica đang ngủ, dĩ nhiên là Herbert lên trước.

Sau khi liếc vào phòng, Herbert trở xuống và nói: Con chó ở trong phòng,
nhưng không cột nên tôi không dám vào. Thế rồi, tới phiên Peter lên, và con
đi theo. Herbert đi sau hết.”

Câu chuyện Susan kể rõ ràng, nhưng ông William nhận thấy con gái ông

cố dằn lòng không lộ vẻ ghê tởm. Cả ba lên thang gác, đi rón rén để không
đánh thức Jessica và con bé, trước khi đem được con chó ra.

Susan hỏi Herbert:
“Khi anh về muộn, cô ấy có thường thả con chó ra không?”
“Cô ấy thường giữ nó bằng một sợi dây dài.”
Jessica liền thức giấc, cô ta lớn tiếng hỏi:
“Có phải anh đó không, Herbert?”
“Trả lời đi,” Susan nhắc.
“Phải, anh đây” Herbert nói với giọng cầu hòa “Anh đã thử đi vào, nhưng

anh nghe tiếng con chó. Em không cột nó. “

“Herbert, chớ vào. Em cố ý thả nó ra đấy.”
Herbert quay cái mặt bánh đúc tái mét ngó Susan và Peter. Một bóng đèn

trên trần nhà chiếu ánh sáng thẳng vào họ. Herbert hỏi:

“Tôi phải làm gì bây giờ đây?”
“Anh hãy nói với cô ấy là chúng tôi đến để bắt con chó lai. “
Con chó sủa một cách dữ dằn, vừa thở vừa tru. Herbert nói nhỏ nhẹ:
“Cô Susan và cậu Peter đang ở đây. Peter muốn đem con chó đi.”
Jessica không trả lời. Chỉ nghe tiếng con chó sủa. Peter lại nói:
“Để tôi vào, con chó nó quen tôi.” Nhưng cửa vừa mở ra, con chó liền

nhảy chồm lên người Peter, con chó đứng thẳng trên hai chân sau, nó chồm
đến vai Peter. Một bàn tay Peter khóa miệng con chó lại, còn Herbert thì hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.