ẢO VỌNG - Trang 139

triệu triệu người giống như hắn, không cổ lỗ song dốt nát, vai u thịt bắp mà
thiếu đầu óc, hoặc là có đầu óc nhưng thiếu lịch thiệp, ăn nói thô tục, đến
nỗi hắn có sống cũng như không. Ông thương hại cho lũ con của ông:
Winsten, một người cha trẻ trong khuôn mẫu hệ đã lỗi thời, và Edwin, rất trí
thức, chỉ được sống sót nếu luật pháp tiếp tục trị vì. Cho là luật pháp bị lật
đổ đi, dưới sự xung kích của cách mạng, thì chính Peter sẽ là nhà cách mạng
không thể nào tránh khỏi, không phải Edwin, cũng không phải Winsten.
Edwin sẽ bị thanh toán. Đó là từ văn minh thay tiếng giết người. Họ sẽ cho
Winsten được sống nếu hắn phục tùng, và hắn sẽ phục tùng vì sợ cho vợ con
hắn. Edwin không bao giờ đầu hàng, và vì thế sẽ bị giết đi. Ông William
thích thú vì cái từ cứng cỏi của thời xưa: “Giết”. Đó là từ đích thật, còn từ
“thanh toán” chỉ là lừa dối. Peter hối hận khi giết con chó của hắn, nhưng
hắn sẽ không ngần ngại giết một con người thông minh và có giáo dục hơn
hắn, nếu về sau, thời cơ thuận lợi, con người này tìm cách bảo vệ luật pháp,
nền luật pháp mà Peter muốn thấy bị đạp đổ. Susan có bao giờ hiểu được
thằng chồng của nó? Nếu cơ hội như thế xảy đến, Susan sẽ đứng về phía con
người thô lỗ ấy hay sẽ trung thành với huyết thống của mình? Ông William
tự hỏi, nhưng làm sao tin được một người đàn bà mà tình yêu bị lâm nguy?

Những tư tưởng u buồn trôi qua trong một đêm mùa hạ…
“Ba làm gì đó? Sao ngồi trong bóng tối thế?” Susan hỏi với một giọng

ngọt ngào, êm như nhung, nhưng vẫn cố chấp.

“Ba suy nghĩ” ông William nói.
Susan không tìm biết cha cô đang suy nghĩ về vấn đề gì. Cô bấm hết nút

đèn này đến nút đèn khác, cho tới khi cả gian phòng lớn và yên tĩnh chan
hòa ánh sáng. Chắc chắn cô ta đâu có cần biết cha cô đang suy nghĩ gì.

“Con không muốn làm cho ba phiền lòng,” Susan dịu dàng nói.
Cô ngồi trên chiếc ghế nệm dài giữa vùng ánh sáng, tựa mình vào cùi chỏ,

co hai chân lại. Cô mặc áo dài xanh nhạt, tay cụt, váy rộng, xem vóc dáng
thì cô chỉ là một cô bé, một cô bé đáng gờm, ông William tự nhủ, nó được
quý mến, được nuông chiều, quá thông minh và quá đáng yêu.

Qua bao nhiêu năm, ông biết Susan chỉ thích làm cho người ta để ý đến

mình, và ông đột ngột hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.