ẢO VỌNG - Trang 166

mà không có ai khác. Sự hiện diện tai hại của lũ đầy tớ ăn bám sẽ không còn
nữa, và họ sẽ được giải thoát khỏi các điều tiếng trong gia đình. Ông điện
thoại gọi một xe taxi và ngồi trên cái ghế đẩu cao của nhà bếp, đang khi bà
Bertha bước những bước đi nặng nề trong phòng trên đầu ông, than khóc,
kêu xin Đức Chúa Trời. Ông William vẫn đợi. Những người tôi tớ già nua
của gia đình… Họ không được văn minh hiện đại. Chất độc hay ân huệ của
nền dân chủ, ai muốn nghĩ sao thì nghĩ, đã lẻn vào mỗi người trong bọn họ
và họ nổi loạn với chính bản ngã của mình, đang khi phục vụ những con
người thông hiểu hơn họ. Họ không có đủ khả năng am hiểu sự thật, chỉ vì
sự ngu dốt của họ đã cầm giữ họ, không cho họ cất mình lên khỏi cái tầm
mức mà họ đã có tự lúc mới sinh. Xem ra ông William đang phát kiến một
vấn đề quan trọng, trong lúc chỉ có thể nói đến quyền hạn đơn thuần mà ai ai
cũng có như chính ông, để bảo vệ tự do của mình. Gánh nặng của những con
người ngu dốt và yếu hèn có thể trở thành bạo quyền, cũng không thể chịu
nổi như bất cứ một bạo quyền nào khác, và nó không bị lật đổ như tất cả các
bạo quyền đó sao?

Trước khi ông William có thì giờ đưa cái phát kiến này ra ánh sáng, thì bà

Bertha đi cà lết trên thang lầu, mang nặng hai chiếc vali và một bọc đồ to
tướng cuộn trong một tấm dạ.

Ông đứng lên, nói một cách lễ độ mà không tương nhượng:
“Lát nữa xe taxi sẽ đến đây. Tôi đi ký cho bà một chi phiếu, đủ cho bà

dùng trong hai tháng. Trong thời gian đó, tôi sẽ xem xét cẩn thận, coi sẽ phải
cấp cho bà bao nhiêu để đủ sống hàng tháng. Số tiền này sẽ gửi đến cho bà
mỗi tháng vào ngày mồng một và ngày mười lăm, theo địa chỉ của bà. Số
tiền sẽ đủ để bà sống thoải mái trong một nhà dưỡng lão thích hợp với bà.”

Bà Bertha không trả lời. Bà ta cố cầm nước mắt lại, và một lần nữa, ông

William phải chiến đấu với lòng nhân ái đang thúc đẩy ông. Nhưng không,
nếu ông để cho lòng nhân ái thắng thì ông sẽ mất hết tự do. Ông bước những
bước đi đường bệ ra khỏi nhà bếp, vào thư phòng, viết một chi phiếu năm
trăm đôla và thấm khô mực cẩn thận. Ông trở lại nhà bếp, để tấm chi phiếu
trên bàn và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.