ẢO VỌNG - Trang 183

“Nhưng ông biết, thưa ông Asher.” Herbert trả lời cũng tùng phục và cố

chấp như xưa “Cô ấy xem ra khá lắm, như ngày trước, nói năng có vẻ hiểu
biết. Cô ấy muốn trở về, cô nói chúng tôi có thế đoàn tụ trở lại. Đứa bé lớn
lên mà không có mẹ, thưa ông.”

“Jessica không có thể trở về dễ dàng như vậy được,” ông William nói

nghiêm túc “Anh quên sự việc đã xảy ra sao?”

“Con không bao giờ tin là Jessica đã làm chuyện đó,” Herbert nói một

cách thành khẩn “Nếu không phải bà Bertha thì là một người nào đó đã lẻn
vào nhà. Jessica không làm nổi một việc như thế đâu. Cô ấy có thể nổi giận,
cắn xé như một con bé, hay là một cái gì tương tự như vậy, chứ cô ấy không
có thể giết người. Chính con phải giết gà để ăn tối Chủ nhật, còn cô ấy thì
trốn vào trong nhà đóng cửa lại, bịt tai, nhắm mắt để khỏi nhìn thấy con gà
giãy giụa.”

“Cái đó đâu thay đổi gì được bản án của tòa? “
“Ơ kìa ông, ông là một luật sư, ông có thể xin quan Thống đốc giảm xá.”
Ông William do dự. Tinh thần tôn trọng pháp luật của ông bị lung lay.

Ông đã biết có những tù nhân bị kết án oan, bị bắt cầm tù bất công nhiều
năm. Trả tự do cho Bertha và kết án Jessica xem ra công bằng, nhưng vẫn
còn có những kẽ hở, những nghi vấn không ai có thể làm sáng tỏ được. Ông
đã buộc lòng tuyên bố mình chỉ là khách bàng quan, từ khi ông được gọi ra
làm chứng, ông nhớ rất rõ những điểm yếu của vụ án.

“Jessica ghê tởm nhà thương điên này,” Herbert năn nỉ “Cô ấy nói rằng cô

lộn ruột mỗi lần thấy các bà già điên, trong khi cô không điên chút nào. Còn
điều này nữa, thưa ông, họ bắt cô ta làm việc lu bù, làm quá sức. Khi họ
khám phá ra Jessica biết hầu bàn, họ bắt cô ta phục vụ nhà ăn, nơi các bác sĩ
tới ăn uống. Cô ta phải làm mà không được trả công. Họ muốn giữ cô ta lại
là điều hiểu được, nhưng như thế có công bằng không?”

Trong mấy tháng sau cùng, báo chí có đăng tải một vài bài báo khá đau

lòng, nó đánh thẳng vào ông. Có thể là trong ngôi nhà rộng lớn, nơi mà
Jessica được trú ẩn, đã có những sự bất công như thế. Nhưng cái gì liên hệ
đến ông? Ông thầm nghĩ và rên lên trong lòng. Ông chỉ nhận trách nhiệm
này một cách miễn cưỡng mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.