ẢO VỌNG - Trang 32

II

M

ùa thu tốt đẹp kéo dài. Nắng hạn quá độ, các cây hoa cúc sống dai mà

ông đặc biệt ưa thích, không lớn nổi, hoa nhỏ và không màu, một nỗi thất
vọng ê chề không ai có thể làm gì được. Ông William rất bận tâm về những
vụ “scandal” trong quản lý thành phố đã nổ tung. Ông phải quyết định, bênh
vực cho các bị cáo hay không, khi ông biết rõ là họ có tội. Dù sao đi nữa, họ
vẫn có các quyền luật định của họ, ông sẽ bảo vệ cho các quyền ấy, nhưng
liệu có thắng nổi không, hay vẫn còn nguyên tội trạng. Sự chọn lựa thật là tế
nhị.

Một buổi sáng cuối tháng chín, trong cuộc tiếp xúc với số người mà ông

dè dặt không gọi họ là phạm pháp, vì tòa án chưa phán quyết. Ông cần gặp
họ để tìm hiểu về quan điểm của họ, cũng đơn giản thôi, bởi vì họ cho rằng,
có khối người hành động như họ mà không bị buộc tội; thật là thiếu công
bằng, họ không hiểu vì sao họ lại bị quấy nhiễu.

Ông William ngắm nghía ba gương mặt phì nộn, được tô điểm nhờ nhiều

năm ăn uống ngon lành. Ông không cố tìm hiểu về dòng giống của họ, họ
không giống nhau, nhưng cả ba cùng gợi lên nguồn gốc của tội ác trong hệ
thống chính trị của đô thị lớn nhất thế giới này. Tuy nhiên ở đây không đặt
vấn đề gốc gác, quê hương, nhưng là môi trường sống mà xã hội đã áp đặt
thêm cho chúng. Những căn nhà ổ chuột, những tranh chấp của bọn
gangster, những thiệt hại, những đánh đấm, và cuối cùng là tội ác, đã tạo nên
những cá nhân đang chạm trán với ông, kể gì đến sự biến chất của họ. Ông
William cảm thấy xa cách họ, lương tâm ông trong sáng, dáng vẻ suy tư, ông
từ vùng Vermont đến, đang đăm đăm nhìn họ từ sau bàn giấy của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.