ASHFALL: TÀN TRO - Trang 81

Tôi biết, kinh thánh không hề nói thế nhưng với tôi nó vẫn đúng một phần
nào đó. Thay vì chờ đợi Chúa trời đến đón về trời, tại sao nhóm người ở
Hội Thánh Tin Lành kia không nỗ lực tìm kiếm thức ăn và lao động để tồn
tại?

“Cứ cho là thế đi, nhưng ít ra cũng kiếm được hai cái bánh. Ông muốn

một cái không?”

“Sao không.” Tôi đang quá đói để tính toán về việc ăn đồ trộm cắp. Tôi

nhâm nhi từng miếng Snickers một cách chậm rãi.

“Cái ván trượt của ông hiệu quả phết nhỉ. Mà ông định đi đâu với cái ván

trượt này thế?”

“Phía Đông. Warren, Illinois. Gia đình tôi đang ở đó.”

“Chúc ông thượng lộ bình an.”

“Ừ, tôi cũng chỉ mong có thế. Thế còn ông tính sao?”

“Bố con tôi sẽ vẫn cứ tá túc ở trường thôi. Hy vọng mọi chuyện rồi sẽ

ổn.”

“Chúc may mắn.” Tôi chìa tay ra bắt.

Nhưng Spork đã làm tôi bắt ngờ khi ôm chầm lấy tôi. “Ông cũng thế,

Alex. Tôi có linh cảm cả hai chúng ta đều sẽ cần đến nó.”

Chia tay với Spork là một trong những điều khó khăn nhất mà tôi từng

làm. Nhưng tôi cần đi về hướng Đông, tôi không thể tìm thấy gia đình mình
ở Cedar Falls. Một cảm giác lo sợ và cô độc dâng trào trong tôi. Tôi không
sao rũ bỏ được cái cảm giác sẽ không bao giờ còn được gặp lại Spork,
Laura, chú Darren, chú Joe và mọi người ở Cedar Falls.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.