ASHFALL: TÀN TRO - Trang 82

Chương 12

Tôi đi theo hướng Nam phố Main tới cầu First Street. Phần lớn các ngôi

nhà cổ dọc phố Main đều bị sập. Các bức tường gạch dày vẫn trụ vững,
nhưng toàn bộ mái nhà đã sập hết còn cửa sổ thì vỡ vụn. Cây cầu First
Street bị xoắn vặn, chắn ngang đường làm tôi đành tiếp tục thẳng tiến phố
Main, xuyên qua sông Cedar sang phố Waterloo. Tôi rẽ phải, đi theo hướng
Đông vào đường Lincoln, dự định sẽ đi theo đường ven giữa Waterloo và
sân bay. Chỉ cần đi xuyên qua Waterloo là ra tới quốc lộ 20, mục tiêu hiện
giờ của tôi, nhưng mặt khác tôi lại muốn nhanh chóng rời khỏi thị trấn này.
Có thể người dân ở đây cũng đang cùng nhau chung vai chống chọi với cơn
bão tro bụi. Nhưng cũng có thể chỉ rặt một phường cướp bóc. Tôi rùng
mình, lòng bàn tay ướt nhẹp trước ý nghĩ sẽ phải gặp thêm vài gã nữa như
Cờ Lê và Gậy Bóng Chày. Không muốn mạo hiểm, tôi quyết định xuyên
qua hầm quốc lộ 27. Tro bụi thổi vào dưới hầm đủ dày để tôi tiếp tục trượt
trên đường mà không cần phải cởi ván trượt. Đi hết đường Lincoln, tôi ra
đến quốc lộ phía Tây sân bay. Dọc hai bên đường là hàng chục tòa nhà
thương mại bằng kim loại cao sừng sững giờ đã bị đè bẹp bởi tro bụi.

Quốc lộ vắng hoe, không một bóng người. Tôi biết sân bay đang nằm ở

hướng Bắc nhưng lại chẳng thể nhìn được xa với thời tiết như thế này. Vào
ngày bình thường tôi sẽ nghe thấy tiếng máy bay bay ù ù trên đầu hay tiếng
hạ cánh trên đường băng. Nhưng ngày hôm nay không hề có dấu hiệu hoạt
động nào hết. Thứ âm thanh duy nhất tôi nghe thấy là tiếng sấm trên bầu
trời.

Vài giờ sau, khi các tòa nhà thương mại chỉ còn là những cái chấm nhỏ

đằng sau, tôi mới dám thở phào nhẹ nhõm vì đã vượt qua thị trấn an toàn.
Một gợi ý quan trọng nữa là các cánh đồng ngô. Cedar Falls và Waterloo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.